Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 33 : Khẩu vị của Nhạc tiên sinh thật nặng

Ngày đăng: 00:39 28/04/20


Yến Thanh Ti cười đến yêu mị: “Hơn nữa nha, người ta còn chưa chơi ‘xe chấn’ bằng MayBach* bao giờ đâu.”



*Một dòng xe xa xỉ của Mercedes



Giọng nói nói ngả ngớn có đôi chút phóng đãng của Yến Thanh Ti rất dễ khiễn người ta lầm tưởng rằng, cô đã từng chơi cái trò ‘xe chấn’ này với rất nhiều đàn ông.



Trong bóng tối, cả người Nhạc Thính Phong toả ra một làn khí lạnh lẽo. 



Yến Thanh Ti không để ý đến cơn tức của Nhạc Thính Phong, giơ tay cởi áo sơ mi của anh ta.



Mục đích của cô chính là khiến anh ta càng tức càng tốt, như thế mới gọi là “chơi” chứ, không lẽ lại dỗ anh ta vui vẻ?



Anh ta không vui, anh ta khó chịu, thì cô mới vui cô mới thấy thoải mái.



Áo sơ mi của Nhạc Thính Phong là hàng may thủ công, đặt làm riêng ở nước ngoài, ngay cả cáikhuy cổ tay cũng là bảo thạch được lựa chọn kĩ càng cẩn thận.



Yến Thanh Ti vừa cởi từng cái cúc áo vừa nói: “Không phải anh bảo tôi ngực đi độn, eo thì rút xương, mũi cũng đi nâng, cằm cũng đi sửa à…. Thế mà anh còn muốn đi khách sạn với tôi cơ đấy, khẩu vị của anh cũng nặng thật.”



Nhạc Thính Phong cũng không động đậy, lười biếng dựa vào thành ghế, tuỳ ý để Yến Thanh Ti cởi đồ của hắn, nhướng mày hỏi: “Tức rồi à?


Nhạc Thính Phong quát lớn một tiếng: “Cút xuống.”



Tài xế do dự một chút, không rõ là bảo mình hay bảo cái cô mỹ nữ nóng bỏng đó nhỉ.



Nhạc Thính Phong lại lạnh lùng quát tiếp: “Cút.”



Tài xế không dám chần chờ thêm một giây nào nữa, ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài, chạy một mạch hơn hai mươi mét lận.



Trong xe chỉ còn Nhạc Thính Phong và Yến Thanh Ti, cô nằm sấp trong ngực Nhạc Thính Phong cắn cổ anh, cười khanh khách: “Ai cha, sợ bị người khác nhìn thấy à?”



Nhạc Thính Phong siết chặt vòng eo thanh mảnh của Yến Thanh Ti, hôn lên bả vai trắng ngần đang để lộ đầy hờ hững: “Cô của em nói rât đúng, em đúng là, không biết xấu hổ là gì.” Trong đôi mắt Yến Thanh Ti loé lên sát khí, Yến Như Kha…sớm muộn gì cũng có ngày tôi “chơi” chết cô.



Yến Thanh Ti ngồi trên đùi anh đè mạnh một cái, cô hỏi: “Vậy còn anh thì sao? Anh thì biết sao? Hình như anh vẫn chưa chia tay với cô của tôi đâu nhỉ? Chưa chia tay đâu đấy….vậy mà anh lại đối xử với cháu gái của cô ấy như thế này đây? Ừm? Tôi nên nói là Nhạc tiên sinh thật vô sỉ hay nên nói Nhạc tiên sinh không biết xấu hổ đây?”



Nhạc Thính Phong rên lên một tiếng, Yến Thanh Ti đúng là một yêu tinh, Nhạc Thính Phong càng muốn xem xem, cô ta còn có thể ‘yêu tinh’ đến mức độ nào.



Nhạc Thính Phong cảm thấy mình sắp điên mất rồi, nhịp thở của anh ta càng lúc càng nặng nề, anh với tay đi tìm khoá kéo của cái váy Yến Thanh Ti đang mặc.



Tay vừa mò đến cái khoá dấu dưới lớp vải, bỗng Nhạc Thính Phong kêu lên một tiếng đau đớn.



——