Boss Hung Dữ
Chương 1832 : Nó không phải con của anh trai tôi
Ngày đăng: 16:18 27/05/20
Bà ta không phải cả ngày ầm ĩ nói bọn họ là quý tộc sao? Haha, quý tộc mà như bọn họ chắc?
Ngày thứ chín, sáng sớm, Mộ Dung phu nhân nhận được điện thoại từ công ty, sau khi nghe điện, sắc mặt bà trở nên khó coi.
Bà nói với Mộ Dung Miên: “Vừa rồi mẹ nhận được điện thoại từ công ty, công ty mở đại hội cổ đông lâm thời đột xuất, yêu cầu chúng ta phải nhanh chóng có mặt.”
Mộ Dung Miên nhíu mày: “Đại hội cổ đông lâm thời?”
“Ừ, hẳn con cũng thấy có điều không phù hợp phải không?”
“Không phải là không phù hợp mà là nhất định có vấn đề.”
Bọn họ hiện tại – một người là trợ lý chủ tịch, một người là phó tổng giám đốc – muốn mở đại hội cổ đông, tại sao bọn họ lại không biết, hơn nữa tổ chức họp rồi mới báo cho bọn họ, đây là ý gì? Muốn đoạt quyền?
Mộ Dung phu nhân: “Mẹ thấy trong lòng có điểm bất an.”
Sau khi nghe điện thoại, bà vẫn cảm thấy hoảng hốt, mặc dù đã bố trí người ở công ty dò hỏi nhưng đều không hề nghe được chút tiếng gió nào, có thể nói, đại hội cổ đông này, hoặc là bất ngờ nảy lòng tham muốn quyết định, hoặc là bản thân bọn họ đã bị khống chế.
Cho nên bà mới cảm thấy không yên.
Nhìn bộ dạng bình tĩnh của con trai, Mộ Dung phu nhân dần dần bình tĩnh lại.
Ba người một mạch đi vào công ty, từ tầng trệt tới tầng cao nhất, bình thường các quyết định trọng đại của đại hội cổ đông đều diễn ra tại nơi này.
Tới phòng họp, Mộ Dung Miên liền cảm thấy không khi không đúng, tất cả các cổ đông đều ở đây, bọn họ đang nhìn hai người với ánh mắt khác thường.
Mộ Dung phu nhân nhìn thoáng qua bọn họ, lạnh lùng nói: “Tại sao tôi và Randy chưa từng nghe nói về đại hội cổ đông lâm thời này?”
Không ai nói chuyện, từ cửa truyền đến giọng nói của Mộ Dung Thuý Đình: “Bởi vì không nên để cho các người biết.”
Mọi người xoay người, Mộ Dung phu nhân nhíu mày nhìn Mộ Dung Thuý Đình, người đàn bà này quả thật không khác gì giống ruồi bọ: “Cô lại muốn làm gì?”
Mộ Dung Thuý Đình cười lạnh: “Không phải là tôi muốn làm gì, mà là chị dâu thật lợi hại, chị lừa anh trai tôi suốt bao nhiêu năm như vậy, anh ấy thật đáng thương! Lại còn đem toàn bộ người nhà Mộ Dung đuổi khỏi công ty, khiến cho tôi - em gái ruột của Mộ Dung Chí Hoành không thể bước vào nhà nửa bước, chị tính kế thật giỏi!”
Mộ Dung Miên lãnh đạm nói: “Như vậy thì sao? Cô, mục đích của cô hôm nay là gì?”
Mộ Dung Thuý Đình xì một tiếng đầy khinh miệt: “Câm mồm, mày không xứng gọi tao là cô.”
Bà ta xoay người nói: “Phu nhân Jones, phiền chị đưa người đó lại đây.”
Chỉ một lát, phu nhân Jones đưa tới một chàng trai còn chưa đầy 20 tuổi, gầy yếu tiến vào, Mộ Dung Thuý Đình giữ chặt tay cậu ta, nói: “Cháu à, không phải sợ hãi.”
Bà ngẩng cao đầu, cao giọng: “Hôm nay, tôi sẽ nói cho các vị biết, Mộ Dung Miên không phải con trai của anh trai tôi, nó không có tư cách thừa kế Mộ Dung gia.”