Boss Hung Dữ
Chương 870 : Em không biết tôi yêu em nhiều đến cỡ nào
Ngày đăng: 16:13 27/05/20
Chương 870EM KHÔNG BIẾT TÔI YÊU EM NHIỀU ĐẾN CỠ NÀO
Đ
êm tối luôn khiến con người ta bộc lộ những điều ở sâu kín nhất trong lòng, những chấp nhất, những khát vọng hay dục niệm thầm kín. Sẽ để con người ta bỏ đi lớp mặt nạ của ban ngày, thả ra những xiềng xích ràng buộc nơi đáy lòng, làm những chuyện thường ngày không thể làm.
Người mà Hạ Lan Phương Niên nhớ nhất, người duy nhất có thể khiến anh yêu đang ở ngay trước mắt, anh không khống chế được, ôm chặt lấy cô gái ấy.
Anh thì thầm nói: "Em không biết, tôi yêu em nhiều đến mức nào..."
...
Hạ Lan Phương Niên đã quên bắt đầu như thế nào hay kết thúc ra sao, trong đầu anh chỉ còn có cái tên Monica mà thôi. Cả một đêm dài triền miên, cả một đêm ân ái, cả một đêm buông thả tất cả, nhưng có tối đến đâu cũng có lúc phải kết thúc.
Mặt trời lên, từ lúc tia sáng đầu tiên chiếu vào khuông cửa sổ thì giấc mộng đã kéo dài cả một đêm vẫn phải tan đi. Giống như kết cục của mỹ nhân ngư là tan thành bọt biển, sau đó bị mặt trời chiếu vào rồi tan biến.
Hạ Lan Phương Niên trầm ngâm chốc lát: "Dù sao thì tôi cũng là đàn ông, chuyện này tôi cần chịu trách nhiệm, thật xin lỗi."
Cô gái ấy mặc lại quần áo cho tử tế rồi đứng lên, đi giày cao gót, bộ dạng giống y như một cô gái mạnh mẽ, cô nói: "Chịu trách nhiệm cái gì, đưa tiền hay cưới? Tôi không thiếu tiền, cũng không cần anh phải cưới tôi. Anh không phải xử nam, tôi cũng chả phải trinh nữ, gặp dịp thì chơi, chẳng có ai đúng ai sai, tôi cũng nhận nhầm người, không ai chiếm lợi của ai cả. Nếu như ai cũng phải chịu trách nhiệm thì mỗi lần chơi tình một đêm đều phải đi cục dân chính khai báo sao?"
Nói xong cô xách túi lên định đi, nhưng dừng lại hỏi: "Mà tôi thật tò mò, sao anh biết tên tôi là Monica?"
Hạ Lan Phương Niên: "Người tôi thích có tên tiếng Anh là Monica."
Cô gật đầu một cái, "Chậc... để xem, chúng ta tốt nhất không cần phải gặp lại nhau. nhưng mà tối hôm qua tôi rất hài lòng với anh."
Hạ Lan Phương Niên đột nhiên không biết nên nói cái gì.
Im lặng một lát, anh nghiêm túc nói: "Cám ơn!"
Cô gái kia cười lên: "Không cần khách khí."
Nói rồi xoay người rời đi, nhưng vừa đi đến cửa liền dừng lại hỏi: "Anh... là đại công tử của Hạ Lan gia, Hạ Lan Phương Niên?"
Hạ Lan Phương Niên kinh ngạc: "Làm sao cô biết?"