Boss Là Nữ Phụ

Chương 1029 : Chuyên gia phá án (43)

Ngày đăng: 22:31 28/04/20


Trong phòng tĩnh lặng, ánh sáng ngoài cửa sổ xuyên qua lớp rèm lay động, mờ mờ ảo ảo chiếu vào phòng.



Trên giường hơi nhô lên, Thời Sênh không bật đèn, đi thẳng tới.



“Đừng giả vờ, em biết anh chưa ngủ.”



Cô đã quen với mọi thứ thuộc về anh, cả hơi thở khi ngủ và không ngủ.



Nhưng Giang Túc vẫn không động đậy, vùi nửa đầu xuống dưới chăn.



Thời Sênh kéo chăn ra, đưa tay cởi đồ của anh, Giang Túc mở vụt mắt, giữ tay Thời Sênh.



“Sao không giả vờ nữa?” Thời Sênh thất vọng thu tay lại.



Giang Túc xoay người, quay lưng về phía Thời Sênh.



Thời Sênh: “…”



Mẹ nó chứ, lại giở trò hờn dỗi gì đây? Mẹ kiếp, tính tình còn khó hầu hạ hơn cả nữ chính này rốt cuộc ở đâu ra vậy?!



Thời Sênh xoa cằm, có phải cô quá chiều chuộng anh rồi không? Được chiều quá dám kiêu ngạo luôn rồi?!



Thôi được…



Anh có tư cách để kiêu ngạo mà.



Ai bảo cô thích anh chứ?!



Một lúc lâu sau Giang Túc cũng không nghe thấy tiếng động gì ở sau lưng, không kìm được liền cẩn thận quay đầu nhìn. Trước mặt đột nhiên tối sầm, cánh môi chợt mềm mềm ướt ướt.



Hơi thở Giang Túc chợt nghẹn lại, anh ôm lấy người bên trên, cẩn thận đáp lại nụ hôn của cô.



Cho đến khi hai người hơi khó thở, Thời Sênh mới chống tay ngồi dậy, “Không giận nữa à?”



“Ừm…”



“Vậy làm lần nữa nhé?”



Cơ thể Giang Túc chợt cứng lại, “Đừng…”



Thời Sênh ấn tay anh xuống, mặt Giang Túc nóng bừng lên, chỉ cảm thấy may mắn vì phòng tối nên cô không nhìn thấy.




Thời Sênh lấy tài liệu ra, vỗ vào mặt Hà Tín, “Nhìn kỹ đi.”



Hà Tín giật tài liệu xuống, mở ra xem, đọc lướt 10 hàng.



Sau đó, có lẽ là cảm thấy đọc quá nhanh, chắc chắn đọc nhầm, ông ta lại chậm rãi đọc lại một lần nữa.



Một lúc lâu sau Hà Tín mới lên tiếng, “Cố vấn? Cậu ta á?”



Nếu không phải Thời Sênh đang đứng trước mặt ông ta, có lẽ ông ta sẽ nói, một người ngồi trên xe lăn như cậu ta có thể làm cố vấn được sao?



Thời Sênh cười tít mắt nhìn Hà Tín, Hà Tín chỉ đành nuốt sự nghi ngờ xuống bụng.



Ông cầm tài liệu đi vào trong, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Cục trưởng Tần đi cửa sau rõ rệt quá đấy.”



Tần Dật: “…” Hoàn toàn không biết con bé lôi đâu ra chỗ hồ sơ đó, liên quan gì đến tôi?



Hồ sơ của Thời Sênh, đương nhiên không phải từ tay Tần Dật ra, mà là từ bên Cục An ninh Quốc gia ra.



Cô giúp họ thu hồi Kế hoạch Thiên Tinh, Cục An ninh Quốc gia phải sắp xếp ổn thỏa cho Giang Túc, đồng thời xóa hết lịch sử đen của anh trong hệ thống.



So với cả bộ kế hoạch Thiên Tinh, thì chuyện Giang Túc căn bản không là gì cả.



Quan trọng nhất là Giang Túc ở cùng với một người nguy hiểm thế này, họ cũng không thể làm gì được anh.



Kể từ đó, đối với Cục An ninh Quốc gia, Thời Sênh và Giang Túc là nhân vật nguy hiểm cấp bậc SSS, không bắt được, cũng không thể đắc tội.



Ừm… Giang Túc là hàng đính kèm thôi.



Anh đã từng đứng đầu danh sách, nhưng đến giờ này, anh chỉ có thể được coi là hàng đính kèm theo Tần Vũ mà thôi.



Hàng đính kèm Giang Túc vừa vào đội hình sự đã bị người ta vây lấy nhìn ngó.



Giang Túc rất đẹp trai, gần đây được Thời Sênh nuôi lại trắng trẻo mịn màng hẳn ra, đứng cạnh Thời Sênh, anh thu hết lại móng vuốt của mình, giống một đứa trẻ ngoan ngoãn vậy, bất cứ ai cũng muốn liếc nhìn thêm một cái.



Giang Túc lại rất bình tĩnh, để mặc những người đó quan sát mình, nhưng khi có người muốn chạm vào anh, ánh mắt anh luôn có thể khiến đám người đó lập tức ngừng lại.



Người ở bên Thời Sênh, làm sao hiền lành được.



Ảo giác, đều là ảo giác mà thôi!