Boss Là Nữ Phụ

Chương 106 : Đế quốc xác sống (20)

Ngày đăng: 22:06 28/04/20


Thời Sênh mở cửa không mất bao lâu thời gian, trong lúc ba người Thanh Ngọc còn đang nhìn lão đại nhà mình bằng ánh mắt sùng bái thì bức tường đã tách ra lại lập tức khép lại, tốc độ còn nhanh gấp đôi so với khi mở.



“Đi vào, nhanh.” Thời Sênh đẩy Thanh Ngọc và Lâm Phong vào trước rồi mới bước qua, còn thuận tay kéo theo Tiểu Bàn.



Đám người Tống Thập thấy vậy cũng lao qua nhưng đã chậm một bước, tường đã khép lại.



Những người đằng sau thì càng không cần nói.



“Cố Nam ích kỷ quá, lại chỉ mang theo người của mình rời đi. Hừ, tưởng ra ngoài có thể sống sót được sao? Sớm hay muộn cũng biến thành xác sống.”



“Cô ấy thật sự có biện pháp đi ra ngoài?”



“Hừ, không biết chỗ đó sẽ thông với nơi nào, cũng đừng vui mừng quá sớm, nói không chừng cũng có xác sống đấy.”



Đối với hành vi một mình bỏ chạy của Thời Sênh, đám người này tất nhiên sẽ rất tức giận, chửi bới xong liền bắt đầu nguyền rủa.



“Cô ta để lại bức tranh này.” Có người nhặt bức tranh cuộn tròn trên đất lên.



Mấy ngày nay cô ấy vẫn luôn nhìn vào bức tranh này, lúc đầu cũng có người tò mò xem xét, nhưng chỉ thấy trên tranh vẽ loạn lung tung, không hiểu ra sao hết.



“Đưa tôi xem được không?” Thích Minh Tuyết dịu dàng nói với người có được bức tranh kia.



Người nọ vội vã gật đầu, đưa bức tranh cho Thích Minh Tuyết.



Thích Minh Tuyết mở bức tranh ra trước mặt Tống Thập: “A Thập, anh có nhìn ra được gì không?”







“Trời ạ, lão đại, đồ vật ở đây còn nhiều hơn cả ở bên ngoài.” Thanh âm Tiểu Bàn run rẩy, vẻ mặt kinh hoàng nhìn những bình pha lê ở bốn xung quanh.



Nơi này có rất nhiều bình pha lê, có cái bên trong có thi thể nửa người nửa xác sống, cũng có cái trống không.



Mà tư liệu ở nơi này cũng nhiều hơn bên ngoài rất nhiều.



“Năm 1959, sau một trận mưa to, có người phát hiện ra một thi thể, đó là một thi thể không hề thối rữa.



Thi thể đó được đưa tới đây, thành lập một tổ nghiên cứu.



Trong khối thân thể đó có một loại gen thần kỳ, chính nó đã làm cho thân thể của hắn không bị phân hủy, vì thế phòng thí nghiệm bắt đầu làm các loại thực nghiệm quanh loại gen này, muốn xem xem loại gen mới này có tác dụng gì với con người không.



Mà những xác chết trong bình chính là kết quả thực nghiệm.
Dù không thể làm gì thì cũng thấy nó rất đẹp mà.



Ba người Thanh Ngọc muốn hỏi nhưng thấy Thời Sênh như vậy thì không dám mở miệng nữa.



Bộ dạng lúc này của lão đại quá đáng sợ!



Từ đây bọn họ tìm được một lối thông ra bên ngoài, phỏng chừng chính là đường lui mà những người ở phòng thí nghiệm mở ra cho mình.



Thời Sênh vừa đi ra, xác sống bên ngoài liền gặp xui xẻo.



Thời Sênh xách thiết kiếm chém giết điên cuồng một trận.



Tổ ba người Thanh Ngọc hoàn toàn không có đất dụng võ, “…” sao lại có cảm giác phong cách của lão đại thay đổi rồi.



Hình thức sát thần mở ra rồi sao?



Nhưng mà…



Sao trước đây họ không nhận ra, lão đại giết người lại soái khí như thế, chiêu nào chiêu nấy cực kỳ hoa lệ như đang múa vậy.



A a a!!!



Lão đại quá khí phách!



Hình như họ ái mộ lão đại rồi, làm sao đây?



Sau đó…



Lão đại nhà bọn họ đã chém chết gần nửa số xác sống ở huyện D.



Đúng là nửa huyện luôn.



Chỉ cần một cái bóng lắc lư xuất hiện trên phố liền bị cô chém chết.



Coi như bọn họ đã được biết đến thực lực của lão đại, thật sự giống sát khí hình người di động quá đi!



Chém xong xác sống, tức giận trong lòng Thời Sênh mới vơi đi một chút. Cô chỉ chém từ cấp hai trở xuống, còn cấp ba, bốn lại chẳng gặp con nào.



Thời Sênh lắc lắc thiết kiếm, Thiên Lê sao vẫn chưa tìm cô vậy?