Boss Là Nữ Phụ
Chương 1064 : Nộp lên quốc gia (33)
Ngày đăng: 22:32 28/04/20
"Cô ấy là bạn của thiếu gia.” A Ngộ vội vàng giải thích.
Đại biểu đoàn khảo cổ tỏ vẻ không vui, “Giáo sư Tô có bạn bè kiểu gì thế, mạng người là quan trọng, cô ta lại máu lạnh như thế? Không có tí nhân tính nào sao?”
A Ngộ: “…” Anh còn chưa thấy qua lúc cô ấy máu lạnh đâu.
“Anh nói cái gì thế hả?” Tô Niệm Chi đột nhiên lên tiếng, giọng cực kỳ lớn, “Xin lỗi Tiểu Bắc ngay!”
A Ngộ cũng không ngờ Tô Niệm Chi lại đột nhiên lên tiếng, còn tức giận như thế. Hắn cũng bị dọa đến ngây ra như mấy người của đoàn khảo cổ.
Đại biểu đoàn khảo cổ mãi mới phản ứng lại, càng thêm không vui, “Giáo sư Tô…”
Tô Niệm Chi túm cổ áo hắn, âm thanh rít qua kẽ răng, “Xin lỗi, lúc này, ngay lập tức.”
“Thiếu gia…” A Ngộ cố nén sự đau đớn của thân thể, muốn kéo Tô Niệm Chi lại, nhưng Tô Niệm Chi đã lấy dao nhỏ sắc bén của mình ra, trực tiếp đè lên cổ đại biểu đoàn khảo cổ kia.
Dao nhỏ sắc bén khiến mặt gã đại biểu đoàn khảo cổ phải thay đổi. Lúc trước Tô Niệm Chi gia nhập vào đoàn, cũng có người đã từng nói với hắn rằng đừng chọc vào Tô Niệm Chi, nếu không chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Lúc ở trong đội, hầu hết thời gian Tô Niệm Chi ở bên cạnh A Ngộ, một lời không hợp liền bị A Ngộ đánh ngất, hắn còn cảm thấy người này chẳng được tích sự gì, nhưng mà hiện tại…
Hắn mới hiểu ra, lời cảnh báo kia không phải chỉ nói cho có mà thôi.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi.” Đại biểu đoàn khảo cổ lập tức lên tiếng, hắn cũng không muốn còn chưa chết bởi mấy thứ kỳ quái thì đã bị con người giết chết.
Tô Niệm Chi đẩy hắn ra, còn nhổ một bãi nước bọt.
A Ngộ: “…” Thiếu gia lại bị chạm mạch nào rồi?
Thời Sênh liếc nhìn Tô Niệm Chi một cái. Tô Niệm Chi chỉ mím môi nhìn cô, trên mặt có chút cảm xúc phức tạp, sau khi nhìn thẳng vào cô 3 giây, hắn lại quay đi dìu A Ngộ.
Thời Sênh: “…” Sao lại có cảm giác tên biến thái này định làm cái gì đó?
Trong lúc giáo sư Phùng bị vết thương tra tấn mà không ngừng hét lên thảm thiết, đám người Bùi Diệp cũng tới.
Bùi Diệp nhìn thấy Thời Sênh đầu tiên, dù sao chỗ cô đứng hoàn toàn không có ai, sau lưng là dòng suối nhỏ, không thấy cũng không được.
Cuối cùng, xác của giáo sư Phùng vẫn bị ném lại con đường đầy dây leo kia.
…
Giải quyết xong chuyện đó, tâm tình mọi người đều nặng nề, đều tự nhủ với bản thân mấy lần, bọn họ phải tiếp tục đi về phía trước, phải còn sống để rời khỏi đây.
Một đám người vây lại thương lượng với nhau.
“Chúng ta phải đi sang bên kia con suối, bên kia còn có đường.”
Có người tiến tới nhìn xuống dòng suối: “Con suối này khá nông, bên trong không có gì, hẳn là có thể trực tiếp lội qua…”
“Lỡ như nước có vấn đề thì sao? Ở nơi này cái gì cũng không an toàn, tốt nhất đừng tùy tiện hành động.”
Phải biết rằng, bên trên là sa mạc, nơi này lại có nước, quả đúng là kỳ quái.
“Nhưng khoảng cách tới bờ bên kia quá lớn, chúng ta không lội thì làm sao mà qua được?”
Thảo luận tới đây, mọi người đều không nghĩ ra biện pháp nào, cuối cùng có người không nhịn được liền quyết định, “Cứ ở đây tiêu hao dần cũng không phải cách hay, tôi đi thử xem.”
Những người khác đều im lặng không nói gì, người nọ cũng không nói nhiều, trực tiếp đi tới bên bờ suối, những người khác đều yên lặng đi theo hắn.
Thời Sênh vẫn đứng ở một bên, chống kiếm hờ hững nhìn anh ta xuống nước.. Loại sinh vật kỳ quái cuộn thành đá cuội dưới đáy cũng không nhiều lắm, anh ta đi rất cẩn thận, hơn nữa vận khí cực tốt nên không giẫm phải mấy thứ kia, bình an sang bờ bên kia.
“An toàn.” Anh ta vẫy vẫy tay với những người bên này bờ.
Những người khác đều thở phào một hơi, chuẩn bị xuống nước.
Người thứ hai cũng có vẻ cẩn thận, không giẫm trúng thứ gì, an toàn đi qua.
Nhưng đến người thứ ba liền xuất hiện vấn đề, có lẽ là do nước lạnh nên khi xuống nước liền bị chuột rút, chân hơi loạng choạng, giẫm lên sinh vật đá cuội ở bên cạnh.
Giống như lần trước, nó nhanh chóng biến dài, cuộn vòng lấy chân người kia. Người kia bị đau mắt cá chân, mất thăng bằng, cả người ngã ùm xuống nước. Các sinh vật đá cuội trong nước đều nhanh chóng được kích thích, bò lên khắp tay chân hắn.