Boss Là Nữ Phụ
Chương 1068 : Nộp lên quốc gia (37)
Ngày đăng: 22:32 28/04/20
Lúc vọt qua cửa, Thời Sênh thấy trước mắt tối sầm lại như thể có người đột nhiên dập tắt mọi ánh sáng, giơ bàn tay ra cũng không nhìn thấy năm ngón.
Mà đèn pin trong tay cô cũng tắt ngúm, căn bản không có ánh sáng.
Thời Sênh ra sức quơ quơ, đèn pin vẫn không có phản ứng gì, mẹ kiếp, có độc rồi!
Sau lưng vang lên tiếng bước chân, là đám người kia đã xông vào, các loại âm thanh hỗn độn cùng vang lên.
“A… Tối quá… Anh đừng đẩy tôi nữa…”
“Sao đèn pin lại không hoạt động, quái thật, hỏng rồi sao… Sao mọi người không bật đèn?”
“Bật rồi mà, không sáng.”
“Đèn của tôi cũng không sáng, vừa rồi ở bên ngoài vẫn tốt mà.”
“Đừng đẩy tôi…”
Sau lưng là âm thanh hỗn độn, Thời Sênh dừng trong chốc lát, đưa tay thả đèn pin ra, trong tay xuất hiện một viên dạ minh châu, dạ minh châu làm xung quanh sáng lên, xung quanh là mênh mông nham thạch màu đen.
Khoáng vật hấp thụ ánh sáng?
Thứ này sao lại xuất hiện ở đây?
Thời Sênh nghĩ tới thứ đồ chơi khổng lồ cô ném ở nhà Bùi Diệp, mẹ kiếp, không phải là tiểu thuyết trộm mộ khoa học viễn tưởng đấy chứ?
Bản cô nương từ chối chuyển kênh nha!
Yên lặng mà viết một thể loại không được sao? Tại sao lại đổi kênh?
Có ánh sáng rồi, những người phía sau cũng không cãi cọ nữa, bọn họ nhìn về phía nguồn sáng theo bản năng.
Thời Sênh lại lập tức trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Dạ minh châu!
Một viên lớn như thế, so với viên ở trong bảo tàng của một quốc gia nọ còn lớn hơn rất nhiều.
“Các anh mau tới xem.” Người đứng ở cửa vào lập tức kêu lên.
Từng có người tới đây, nhưng mà… không ra được ngoài.
Thời Sênh chỉ vào bốn chữ to đó, “Thấy rõ chưa? Cho nên dù tôi không làm cái gì thì cuối cùng các người vẫn sẽ chết ở nơi này.”
“Không thể nào… Không thể nào, nơi này sao có thể là điểm cuối được, không thể nào…”
Diệp Dao đột nhiên đứng lên, chính nghĩa ngút trời quát lớn: “Ôn Bắc, cô đừng có nói chuyện giật gân nữa đi, nơi này chắc chắn không phải điểm cuối, có phải cô đang che giấu gì không?”
Thời Sênh ung dung nhìn Diệp Dao: “Vậy cô cho là tôi đang che giấu cái gì?”
Sắc mặt Diệp Dao biến đổi: “Làm sao tôi biết cô che giấu cái gì? Cô nhìn thấy gì ở bên trong thác nước?”
Diệp Dao đã nói ra trọng điểm, chỉ có một mình Thời Sênh đi vào trong thác nước, bọn họ cũng không biết trong đó có gì.
“Không có gì, chỉ có một pho tượng đá mà thôi.” Sau thác nước có hang động, bên trong chỉ có một pho tượng đá. Tượng đá không đầu, nhưng nhìn bộ dạng chẳng ra làm sao cả, Thời Sênh bị dọa, run tay nên chém nó ra làm đôi.
Đương nhiên, đây là cách giải thích của Thời Sênh.
Nhưng Hệ thống lại cảm thấy là cô cố ý.
Sau khi cô đi vào trong hang núi, chỉ liếc mắt nhìn một cái liền lấy kiếm bổ tượng, động tác cực kỳ nhanh chóng, như thể mục đích tới đây là để chém tượng đá này vậy.
“Chỉ có một pho tượng đá? Cô lấy gì chứng minh chứ?” Diệp Dao đột nhiên như biến thành người khác, khí thế quanh thân tăng lên mấy phần, “Cô nhìn thấy gì ở sau thác nước?”
“Ha, con vợ của anh hơi khác thường rồi đấy.” Thời Sênh di chuyển tầm mắt, nói với Bùi Diệp.
Bùi Diệp nhướng mày, nhìn Diệp Dao, bộ dáng của Diệp Dao lúc này đúng là quá khác thường.
“Dao…”
“Rốt cuộc cô nhìn thấy gì ở sau thác nước?” Diệp Dao đột nhiên nổi điên, nhanh chóng tiến về phía Thời Sênh, vẻ mặt hung dữ, “Cô nhìn thấy cái gì hả?”
Mẹ kiếp! Cô muốn gì hả nữ chính đại nhân?
Ông đây nhìn thấy gì thì liên quan mẹ gì tới nhà cô?
Ông không muốn đánh nhau với cô đâu nha!