Boss Là Nữ Phụ

Chương 119 : Đế quốc xác sống

Ngày đăng: 22:07 28/04/20


Chương 119ĐẾ QUỐC XÁC SỐNG



Thích Minh Tuyết điên rồi, cái này hơi nằm ngoài dự kiến của Thời Sênh, cô còn đang muốn chơi đùa một chút với Thích Minh Tuyết cơ đấy.



Kết quả cô ta lại xuống đài bằng cách này.



Thời Sênh bảo mấy xác sống đưa Thích Minh Tuyết về phía tây, lấy dung mạo của cô ta, phỏng chừng sẽ được hoan nghênh ở bên đó hơn.



Mà đám người Tống Thập cũng bị cô tống cổ tới quản lý ở một nơi khác.



Dùng ba năm thời gian, đế quốc xây dựng xong, một bộ phận nhỏ xác sống cũng đã khôi phục lại ký ức.



Những người này tất nhiên không phục Thời Sênh và Thiên Lê, rục rịch kéo những xác sống khác chuẩn bị tạo phản.



Nhưng mà còn chưa kịp đánh đã bị Thời Sênh trực tiếp dùng tiểu cầu ném cho nổ tung tóe, uy lực của thứ vũ khí này bọn họ không thể nào tưởng tượng ra nổi.



Từ đây, rốt cuộc không còn ai dám sinh ra lòng làm phản nữa.



Loài người ở phía tây càng lúc càng ít, cuối cùng cũng đoàn kết lại, không muốn tranh đoạt gì nữa, sống sót mới là quan trọng nhất.



Mà phụ nữ vốn có số lượng không nhiều này liền thành công cụ sinh con.



Một người phụ nữ chỉ có sinh con mới được sống giống con người, được người ta chăm sóc cẩn thận. Những người không có con đều trở thành món hàng chuyền tay của đàn ông, có khi một buổi tối phải hầu hạ cùng lúc mấy người liền.



Thích Minh Tuyết mang thai một lần nhưng lại sinh non, sau đó cô ta lại bị khu trưởng thành phố B gặp được. Thích Minh Tuyết rơi vào tay hắn tất nhiên sẽ không được sống những ngày lành nữa.







Nghe nói con người ở nước ngoài đã đánh thắng xác sống, lại bắt đầu trùng kiến, bọn họ lái máy bay tới lục địa, chuẩn bị giao lưu một chút.



Nhưng đột nhiên bọn họ lại phát hiện ra ở đây toàn là xác sống, kiến trúc nhà cửa vẫn rất hoàn hảo, hoàn toàn không giống như đã trải qua mạt thế.



Không chỉ như vậy, giao thông cũng rất thông thoáng, ngay cả xác sống cũng biết tuân thủ luật lệ giao thông.



Cái này quả thực là…



Bọn họ có tới nhầm chỗ nào không vậy?



Vất vả lắm mới bay tới nơi có người, nhìn thấy thấy người tiếp đãi mình là nhân loại thì không những bọn họ không thấy nhẹ nhàng mà càng ngưng trọng hơn.



Sao xung quanh đều là xác sống vậy?



Bọn họ chưa từng nghe nói xác sống lại biết nghe lời cả.



Người tiếp đãi họ là Thanh Ngọc. Thanh Ngọc đã chuẩn bị tốt tài liệu cho họ xem, lại tổ chức triển lãm xác sống sau khi tiến hóa còn thông minh hơn con người, giá trị vũ lực cao, sinh mệnh cũng kéo dài hơn, biểu tình của đám người kia liền cực kỳ đặc sắc.



Sao quốc gia của họ lại tiến hóa thất bại?
[Ký chủ, cô còn chính vạn giá trị làm người để "chơi".]



“A, tên khốn nhà minh cũng học được từ “chơi” này rồi à?” Thời Sênh đột nhiên giơ tay đập bộp lên màn hình, âm thanh lớn tới dọa người.



Hệ thống bắt kịp thời đại: [Ký chủ, tôi muốn một lần nữa tiến hành kiểm tra cô, mong cô không nên chống cự.]



Thời Sênh rời tay khỏi màn hình, nhẹ nhàng phẩy phẩy mấy cái: “Đừng phí sức nữa, gọi người sau lưng mi ra đây, nói không chừng tâm tình ta tốt sẽ nói cho mi biết.]



Hệ thống trầm mặc một trận.



Toàn bộ không gian đều yên lặng như đã chết.



[Bắt đầu dịch chuyển…]



“%#Y^&%.... Ông nội mi, sao mỗi lần đều lấy việc công trả thù riêng thế… Phải…”



Thân ảnh của Thời Sênh biến mất, tư liệu về Thời Sênh chợt hiện lên, sau đó là một thân ảnh mơ hồ xuất hiện trên màn hình.



[Chủ nhân.] Hệ thống kêu lên một tiếng.



“Đừng có tra xét điểm mấu chốt của cô ấy. Mi không phải đối thủ của cô ấy đâu, sau này cố gắng ít giao lưu với cô ấy, cô ấy đã biết được không ít tin tức từ mi rồi.”



[Chủ nhân, cô ấy thật sự có thể chứ?] Hệ thống chần chừ hỏi.



“Có thể.” Thanh âm cực kỳ kiên định. “Cũng chỉ cô ấy có thể.”



[Chủ nhân, ta không hiểu.] Thanh âm của Hệ thống hơi phập phồng, hình như đang hoang mang.



Đúng là nó đang rất hoang mang.



Nhìn cô lợi dụng sơ hở của mấy nhiệm vụ trước đó, còn đầu cơ trục lợi, thay đổi khái niệm…



Người như vậy thật sự là người mà chủ nhân nói tới ư?



Thanh âm kia cười nhẹ một tiếng: “Mi có biết vì sao cô ấy không kiêng nể gì không?”



[… Bởi vì cô ấy lãnh huyết vô tình.] Ngoại trừ lúc ở thế giới của Phượng Từ thấy cô có một chút tình cảm, còn ở các thế giới khác, cô chỉ như một kẻ dạo chơi, mắt lạnh nhìn, tâm tình không tốt liền muốn hủy diệt thế giới.



Hơn nữa từ sau khi kết thúc ở thế giới tu chân, nó chưa từng thấy cô ấy nhắc tới Phượng Từ một lần nào nữa, nói kết thúc là kết thúc.



Giống như một giấc mộng vậy.



Tỉnh mộng, hết thảy đều kết thúc.



Thanh âm kia không nói gì nữa, không gian Hệ thống lại khôi phục vẻ tĩnh lặng ban đầu.