Boss Là Nữ Phụ

Chương 1192 : Phượng hoàng niết bàn (11)

Ngày đăng: 22:35 28/04/20


Tương Lăng thong dong đến muộn, nghe thấy đàm luận của mấy người này, vội vàng tìm Thời Sênh đang đứng ở trong góc, “Tiểu Ly, ngươi không sao chứ?”



Thời Sênh kỳ quái hỏi ngược lại, “Ta có thể có chuyện gì?”



“Điền Mộc trước đây có chút xích mích với tộc Phượng Hoàng, ta lo lắng hắn làm khó cho ngươi, ngươi không sao thì tốt.” Tương Lăng yên tâm.



Thời Sênh: “…” Khó trách cái tên thiểu năng đó nhìn mình không thuận mắt, hoá ra là có xích mích.



Tương Lăng là người thân tín bên cạnh Tiên đế nên rất bận rộn. Sau khi gặp Thời Sênh, hắn liền bị người gọi đi.



Thời Sênh không nghĩ ra, vì sao Tương Lăng lại đối xử tốt với cô như thế?



Tương Lăng ở trong tình tiết truyện, là nam phụ… nam phụ… đợi đã!



Thân thể hiện cô đang dùng, vốn nên là nữ chính dùng…



Cũng không đúng, sự yêu thích của Tương Lăng đối với nữ chính cũng không nói rõ được.



Trong đầu Thời Sênh xoay mấy vòng, đoán ra mấy cái khả năng, cuối cùng cô vẫn cảm thấy đáng tin nhất có lẽ là Tương Lăng có quen ai ở tộc Phượng Hoàng, khả năng lớn nhất là có quen biết với mẫu thân hoặc là phụ thân của thân thể này.



Đây là tiểu thuyết ngôn tình, cho nên có hai phần ba khả năng là quen biết với mẫu thân của nguyên chủ.



Máu chó!



Khuôn mẫu!



Đời người chỗ nào cũng đầy máu chó, một chậu chưa đủ còn thêm một chậu.



Sau này vẫn là cách xa nam phụ chút. Đây là nam nhân của nữ chính, bản cô nương không dám chấm mút xà xẻo.







Lúc yến hội sắp kết thúc, Thời Sênh đột nhiên nghe thấy có người hô lên, còn ầm ầm chạy ra ngoài.



Có người trực tiếp sử dụng pháp thuật ra ngoài.
Dù sao trước đây hắn ta cũng chưa từng đánh thắng Lưu Vân, đánh mãi đánh mãi cũng quen rồi.



Thời Sênh thu lại dây thừng, nhìn nhìn Điền Mộc, cảm thấy chưa hết tức, lại đánh hắn thêm một trận.



Đánh Điền Mộc xong, Thời Sênh xách váy, lướt qua tầm mắt những kẻ đang xem kịch đó, sau đó kéo thiết kiếm rời đi.



[Ký chủ, cô tại sao lại không giết Điền Mộc?] Hệ thống nhảy ra đặt câu hỏi, chiếu theo tác phong trước đây của Ký chủ, tuyệt đối sẽ giết chết hắn.



Thời Sênh lầm bầm ở đáy lòng, “Ta là người động chút là giết người sao?”



[Đúng.] Cô không phải, thì trên thế giới này chẳng ai phải cả.



Luận về trình độ thô bạo của Ký chủ nhà nó, không phải cấp S, không phải cấp SS, cũng không phải cấp SSS, mà là cấp thế giới. Run rẩy đi, lũ phàm nhân ngu ngốc!



Ấy… đợi đã, hình như có chỗ nào không đúng.



“Nhị Cẩu Tử, tình thương mến của chúng ta hết rồi à.”



[…..] Chưa từng yêu thương gì hết. Từ ngày cô gọi ta là Nhị Cẩu Tử, chúng ta đã là thù không đội trời chung rồi.



Cho nên Ký chủ, rốt cuộc tại sao cô không giết hắn?



Thời Sênh tùy tiện nói lung tung một lý do, “Bẩn kiếm của ta.”



Đây rõ ràng là kiếm cớ, Hệ thống làm sao mà tin được.



Nó tỉ mỉ phân tích chi tiết ban nãy một lượt, không phát hiện ra có cái gì đáng để Ký chủ kiêng dè… Ký chủ không có thứ gì kiêng dè cả!!



Cho nên cô rốt cuộc vì sao lại không giết Điền Mộc?



Hệ thống rất xoắn xuýt.



Nhưng Thời Sênh thật sự chẳng nghĩ gì cả, nữ nhân luôn có mấy ngày thất thường, Hệ thống không hiểu.