Boss Là Nữ Phụ

Chương 1235 : Vương gia có tin mừng (16)

Ngày đăng: 22:36 28/04/20


Cấm vệ quân xấu hổ, không phải Bệ hạ chưa bao giờ thành công sao?



Những ngày này, bọn ta ở trong cung khổ sở thế nào ngươi có biết không? Tất cả đều là vì người đó!



“Không đi!” Muốn chém ông, ông ngốc chắc?



Thời Sênh từ chối không lưu tình. Cấm vệ quân khó xử, Bệ hạ chỉ nói đem hắn về, cũng đâu có nói là chết hay sống.



Nhưng dù bọn họ có động thủ thì cũng chẳng đánh lại người ta được…



Ngươi là một Vương gia, không ở Bắc Lương hưởng phúc đi, chạy tới Xích Diệu của bọn họ lăn lộn làm cái gì không biết nữa.



Ừm… Khoan, hình như Dung Vương phải tới Xích Điệu đàm phán, nhưng nhiều ngày như thế rồi, đoàn đàm phán của hắn đâu rồi?



Lúc Cấm vệ quân còn đang rối rắm, Thời Sênh đã đi rồi. Con phố bên cạnh liên tục vang lên tiếng kêu của các cô nương.



Đám Cấm vệ quân cảm thán trong lòng, Bệ hạ gặp đối thủ rồi.



Kỳ Uyên nghe Cấm vệ quân bẩm báo lại thì mặt không biểu tình, nói: “Kéo ra ngoài chém!”



“Bệ hạ.” Thừa tướng đứng một bên vội vàng lên tiếng, “Việc này cũng không liên quan gì tới họ, ngài hà tất giận chó đánh mèo?”



Kỳ Uyên nhướng mày, “Ngươi cũng muốn cùng họ đúng không?”



Tô Thừa tướng: “…”



Ông nhìn Cấm vệ quân quỳ trên đất, ta cũng không thể cứu đám các ngươi được rồi.



Chờ những người kia bị mang ra ngoài, mặt mày Kỳ Uyên vẫn lạnh lùng, hỏi: “Ai điểm danh yêu cầu Dung Vương tới đây?”



“Là Đơn lão tướng quân.” Việc này chẳng phải Bệ hạ biết rồi sao?



Kỳ Uyên chộp một quyển sổ trên bàn, ném về phía Tô Thừa tướng, “Trẫm đã sớm nói là chém hắn rồi, ngươi làm việc thế nào vậy?”



Tô Thừa tướng bị ném tới phát hỏa trong lòng, nhưng ông chỉ có thể nén giận, “Bệ hạ, Đơn gia vẫn luôn nắm binh quyền, nếu ngài chém ông ta… sợ Đơn gia sẽ tạo phản mất.”



Kỳ Uyên tức giận tới mức lại ném vài quyển sổ, giọng đầy tàn nhẫn, “Người hắn điểm thì bảo hắn giải quyết cho Trẫm, nếu mà không giải quyết xong thì Trẫm sẽ giải quyết hắn.”



“Vâng.” Đơn lão tướng quân… xui xẻo rồi!




Sở Lạc giữ Liễu Tử Yên, ý bảo ả đừng làm ra hành động gì thiếu suy nghĩ.



Đơn Minh này là một miếng gân, ở trên chiến trường chỉ biết đấu đá lung tung, nhưng võ công của hắn lại rất lợi hại, giao đấu chính diện thì ai thua ai thắng cũng chưa biết được.



Đơn Minh không nhận ra hắn, quay đầu nhìn Thời Sênh, Nam Chỉ cô nương trong miệng hắn tự nhiên chuyển thành Dung Vương.



Khuôn mặt nghiêm trang hoàn toàn khác xa hình tượng không có tiết tháo ban nãy, “Dung Vương, ta có lời muốn nói với ngài.”



“Ta quen ngươi sao?” Thời Sênh lạnh nhạt, người này không phải tâm thần phân liệt đấy chứ?



Lần trước có vài người đột nhiên lao ra, nói là do Tư Mã đại nhân phái tới, giờ lại có một tên nhảy ra nói là có quan hệ với Tư Mã đại nhân.



Ông ngoại chưa kịp gặp mặt kia của cô rốt cuộc đang lén lút làm gì sau lưng cô thế?



Người Xích Diệu mà cũng sai khiến được, trâu bò quá!



Trâu bò như thế mà cuối cùng vẫn bị nữ chính bức chết… quá uất ức rồi.



“Dung Vương…”



Thời Sênh đi lướt qua hắn, tiến về phía Sở Lạc, nhóm người bên đó nhìn cô rất khẩn trương.



Đặc biệt là Sở Lạc, đáy mắt tràn đầy cảnh cáo, tựa hồ nếu như cô dám nói bậy thì hắn sẽ ra tay ngay tại chỗ.



Biểu tình của Liễu Tử Yên lại phức tạp, đại khái là vẫn chưa từ bỏ suy nghĩ muốn xúi giục cô. Nhưng chuyện lần trước Thời Sênh làm cho ả cảm giác Thời Sênh rất nguy hiểm, vì vậy nên giờ vẻ mặt ả mới phức tạp như thế.



Thời Sênh nhếch miệng cười, “Lạc Vương gia, Liễu cô nương, tốc độ của các ngươi chậm chạp quá đấy!”



Giọng của cô không hề nhỏ, rõ ràng là cố ý bại lộ thân phận của họ.



“Lạc Vương gia?” Đơn Minh nhìn Sở Lạc, lúc này Sở Lạc đang cải trang như một đại thúc giang hồ, để râu, không biết trên mặt bôi gì mà vàng như nến.



Đơn Minh từng giao thủ với Sở Lạc trên chiến trường nên cũng có một chút hiểu biết về hắn.



Lúc Thời Sênh nói ra thân phận của Sở Lạc, Đơn Minh quan sát kỹ liền nhận ra ngay.



Đơn Minh như bừng tỉnh, nói: “Thì ra là Lạc Vương gia, sao các ngươi lại trang điểm thành cái dạng này. GGây là trang phục đang thịnh hành ở Bắc Lương sao? Ha ha ha, Bắc Lương các ngươi mà cũng biết trang điểm sao?”



Ngữ khí này ai cũng nghe ra là đang châm chọc.