Boss Là Nữ Phụ

Chương 1259 : Thiếu tướng thích ngả ngớn (2)

Ngày đăng: 22:37 28/04/20


Thời Sênh mà nổi điên lên thì sao có thể nhịn được.



Người thiếu chút nữa bị rơi trúng đầu là bản cô nương đó.



Bản cô nương còn chưa tức giận, vậy mà ả còn dám ngang ngược.



Không thể nhịn!



Thời Sênh tay chống nạnh, bắt đầu trả đòn, “Các người cãi nhau, đập đồ làm rơi trúng người khác mà còn đòi mình có lý, mặt mũi lớn lắm đúng không. Có bản lĩnh cãi nhau, có bản lĩnh thì bóp chết hắn, loại đàn ông ra ngoài nuôi tiểu tam thì lấy về làm cái gì hả?”



[…] Ký chủ, sao giờ ngay cả người qua đường Giáp cũng bị cô xúi giục thế này?



Người phụ nữ kia sửng sốt một hồi lâu, sau đó liền giơ tay đẩy một cái bồn hoa nữa rơi xuống, nện trên đường vỡ tan tành.



Ả chỉ vào Thời Sênh, sắc mặt dữ tợn, “Giỏi, mày chính là con hồ ly tinh đó đúng không? Chúng mày giỏi lắm, giờ còn dám tìm tới tận nhà tao? Xem hôm nay tao có đánh chết con hồ ly tinh như mày không.”



Người phụ nữ nhìn xung quanh một vòng, phỏng chừng là tìm đồ vật gì đó, cuối cùng ả cầm lấy một cái chổi, chỉ cán chổi vào Thời Sênh, “Tiểu hồ ly tinh, mày chờ đó cho bà, đừng có chạy, xem hôm nay bà có đánh chết tiểu yêu tinh như mày không.”



Thời Sênh: “…” Cô cùng ả đần độn này nói cái quỷ gì thế?



Có thể là vừa xuyên qua nên chưa dùng được đầu óc của bản thân nên cũng bị ngu một tí!



Thời Sênh vỗ đầu, ánh mắt nhìn về phía đám người bên kia cũng đang tập trung ánh mắt về phía này, nhưng họ chỉ nhìn thoáng qua rồi lập tức vọt vào trong khu nhà kia.



Mà lúc này, người phụ nữ đã cầm theo cán chổi đi xuống, lao về phía Thời Sênh, cao giọng chửi bậy, “Con tiểu hồ ly tinh chết tiệt này, ai cho mày dụ dỗ người khác, không biết xấu hổ, dụ dỗ đàn ông còn dám vác mặt tới trước mặt bà.”



Ả đàn bà vừa mắng vừa vung cánh chổi lên, đánh về phía Thời Sênh.



Thời Sênh hơi nghiêng người, tránh khỏi cái chổi, nhấc chân đá lên cẳng chân ả ta, nhân lúc ả lảo đảo liền đá văng cây chổi trong tay ả đi.



Cẳng chân người đàn bà đau tới chết lặng, không ổn định được thân mình nên ngã ngồi xuống mặt đất.



Ngay lúc này, người đàn ông cũng lao xuống, túm lấy cánh tay người đàn bà quát lớn, “Cô làm loạn cái gì thế hả? Còn thấy chưa mất mặt đủ nhiều đúng không?”




Thời Sênh: “…” Quả nhiên có liên quan tới bọn họ.



Thời Sênh không nói gì, cô biết nói gì chứ? Chẳng lẽ nói cô phá bom rồi tự mình đi ra sao?



Còn chưa biết cốt truyện thế nào, nói cái rắm ấy!



Người nọ dẫn Thời Sênh tới trước mặt mấy quân nhân còn lại. Mấy người kia rõ ràng không thích cô, thậm chí còn nhìn cô bằng ánh mắt rất kỳ quái.



Tiếng nổ mạnh dẫn đội chữa cháy tới rất nhanh, Thời Sênh bị người kia đưa lên một chiếc xe.



Mấy người khác không ngồi cùng, có thể là do thân phận cô đặc thù nên người kéo cô lên cũng không ngồi cùng mà ngồi ở đằng trước.



Thân phận đủ lớn, khá tốt, thích hợp làm màu.



Thời Sênh quyết định tiếp thu cốt truyện.



Đây quả nhiên là một tiểu thuyết quân hôn*.



*Quân hôn: kết hôn cùng quân nhân.



Nữ chính là Từ Mi, là một người sống ở thế kỷ 21 trọng sinh vào một người cùng tên họ ở những năm 80 của thế kỷ 20.



Từ Mi có chồng tên Hạ Vũ. Hạ Vũ là một liên trưởng* trong quân đội. Trước khi có người trọng sinh vào, Từ Mi là một người rất đáng ghét, thân hình hơi béo, còn hay tham vặt, tính toán chi li lắt nhắt.



Lúc đó, Hạ Vũ rất không ưa người vợ này, nhưng vì cô ta là do ba mẹ cưới về cho nên hắn cũng chẳng còn lựa chọn nào khác. Vốn tưởng rằng chỉ cần cưới là xong, hắn không quay về cũng được, ai biết cô ta còn theo hắn tới tận quân khu.



*Liên trưởng: Một cấp chỉ huy trong quân đội Trung Quốc. Mỗi liên có 3 đoàn, mỗi đoàn 3 đội, mỗi đội 10 người. Một liên trưởng quản lý khoảng 100 người. Tương đương với chức Đại đội trưởng theo biên chế của Quân đội Nhân dân Việt Nam.



Hắn là một liên trưởng, người nhà tất nhiên cũng có thể sống cùng trong quân khu. Từ sau đó, Hạ Vũ càng không thích người vợ này của mình.



Nữ chính trọng sinh vào lúc quan hệ của Hạ Vũ và Từ Mi đã tới điểm sắp sụp đổ.