Boss Là Nữ Phụ
Chương 1323 : Pháp tắc của ác ma (28)
Ngày đăng: 18:37 01/05/20
Na Na đang chuẩn bị đánh trả, tay đã vươn ra rồi lại rụt về, đưa mặt ra hứng cái tát của Tuyết Đại.
Còn rất khoa trương ngã người về sau, bên cạnh có gió lướt qua, sau đó Na Na được người ta đỡ lấy.
Cô ta ôm má, vừa rồi còn như một con khổng tước kiêu căng ngạo mạn, giờ lại như con chim non mất đi sự bảo vệ, đáng thương ghé sát vào lồng ngực người đang ôm mình.
Tuyết Phỉ nhìn thấy người tới thì mặt cũng đỏ ửng lên, nhưng khi cô ta nhìn thấy Na Na nằm trong lồng ngực người đó thì trong mắt không khỏi dâng lên sự ghen ghét.
“Không sao chứ?” Mục Dạ quan tâm hỏi người trong lòng.
“Không sao ạ!” Hốc mắt Na Na đỏ lên, khóc lóc lắc đầu, vẻ mặt đầy ấm ức còn thuyết phục hơn lời cô ta nói nhiều.
Tuyết Đại suýt chút nữa cũng phải vỗ tay khen ngợi.
Theo ngôn ngữ của Vị Tức thì diễn xuất của con khốn này có thể giành được cả giải Oscar.
Mục Dạ ngẩng đầu nhìn Tuyết Đại, giọng đầy nghiêm khắc, “Sao cô lại đánh người như thế?”
Tuyết Đại không muốn giải thích, nhưng liếc nhìn thấy Thời Sênh đứng cách mình không xa thì cắn răng một cái rồi đứng thẳng người, “Đánh nhau trong trường là chuyện bình thường, đánh người thì sao chứ?”
Mục Dạ: “…”
“Mục thiếu, em không sao đâu, vừa rồi không cẩn thận nên mới ngã thôi.”
Tuyết Đại: “…” Lúc cô nói không sao có thể thu liễm kỹ thuật diễn lại một chút không hả?
Đột nhiên cô có thể hiểu được tại sao mỗi lần Vị Tức nhìn thấy cảnh này thì đều mang bộ mặt như đau dạ dày.
“Mục thiếu, thực xin lỗi, tại em gái của em không hiểu chuyện. Vừa rồi nó có xung đột nhỏ với Na Na, về nhà em sẽ bảo ban nó.” Tuyết Phỉ đứng ra giải thích giúp Tuyết Đại nhưng rõ ràng là đổ hết trách nhiệm lên người cô ta.
“Xung đột nhỏ thì cần phải đánh người sao?” Mục Dạ nhíu mày: “Cô là Tuyết Đại đúng không? Xin lỗi Na Na đi, tất cả đều là bạn học, đừng làm cho quan hệ trở nên căng thẳng như thế.”
“Anh đã thấy người ta đánh nhau trong trường còn đi xin lỗi đối phương bao giờ chưa?” Lá gan của Tuyết Đại đột nhiên lớn hơn.
“Mấy người thế này thì tính là ẩu đả được sao?” Mục Dạ nhíu mày.
“Mục thiếu, bỏ đi.” Na Na lắc đầu vẻ tội nghiệp, “Tuyết Đại là em gái của Tuyết Phỉ, em không muốn làm cho quan hệ của mọi người căng thẳng như thế.”
Thời Sênh còn đứng đó, Mục Dạ đã ngã xuống.
Không phải lần đầu mọi người được chứng kiến Thời Sênh đá bay Mục Dạ nên trong lòng vẫn rất bình tĩnh.
Thời Sênh định đi về phía Mục Dạ, nhưng đột nhiên cô ngừng chân, thân mình hơi lung lay, vội thu lại thiết kiếm chống xuống mặt đất.
Cô đột nhiên xoay người rời đi, mọi người đều ngơ ngác.
Sao tự nhiên lại đi rồi?
Tốc độ của Thời Sênh rất nhanh, một đám người còn chưa có phản ứng gì thì đã không thấy thân ảnh cô đâu cả.
Tuyết Đại đuổi theo Thời Sênh. Cô ta phải dùng hết toàn sức lực mới có thể đuổi theo được.
Xung quanh càng đi càng hẻo lánh, đây là khu nhà thực nghiệm ở ngoài rìa trường học, mà các tiết thực hành rất ít nên cơ bản không có người tới.
Tuyết Đại đi theo Thời Sênh lên một cầu thang tòa nhà, chẳng bao lâu thì lên được tới sân thượng, vừa lên đã ngửi thấy mùi máu.
Mùi máu tươi rất nồng.
“Rầm!”
Cửa sân thượng bị đá văng, ánh sáng lập tức tràn vào lối đi lên, từ đây có thể thấy rất nhiều máu.
Đáy lòng Tuyết Đại kinh hoảng, có thể làm Vị Tức có phản ứng mạnh thế này chỉ có Mục Vũ.
Mục Vũ đã xảy ra chuyện rồi?
Tuyết Đại bước lên vài bước, đi qua cửa, vài thi thể đang nằm trong vũng máu, tóc và màu mắt của đám người này đều không phải con người.
Cũng không phải sử ma…
Bọn chúng là ác ma.
Da đầu Tuyết Đại run lên, sao lại có nhiều ác ma thế này?