Boss Là Nữ Phụ

Chương 1328 : Pháp tắc của ác ma (33)

Ngày đăng: 18:37 01/05/20


Là bàn tay vàng của nam chính, khối ngọc kia cực kỳ quan trọng.



Ít nhất có thể thấy qua biểu hiện do dự lúc này của Mục Huy và ánh mắt ông ta quan sát Mục Dạ đầy vẻ đánh giá.



Mục Dạ muốn giải thích nhưng lại không biết giải thích từ đâu.



Vừa rồi Mục Nhị gia nói một câu rằng biết mọi chuyện từ miệng hắn nên đã ngăn hết mọi đường lui của hắn rồi.



Hắn phải lấy cớ gì mới có thể khiến Mục Huy đừng nghi ngờ nữa đây?



Ánh mắt Mục Huy vừa nặng nề vừa lạnh lẽo nhìn Mục Nhị gia, “Mày chắc chứ?”



“Anh hỏi con trai của tôi đi.” Mục Nhị gia hất đầu nhìn Mục Dạ, “Nó biết rất rõ.”



Mục Nhị gia cười lạnh, muốn đẩy tao ra làm bia ngắm chứ gì, tao cũng sẽ không cho chúng mày được yên ổn.



“Mục Dạ?”



Mục Dạ suy tư một chút rồi gật đầu.



Mục Huy đột nhiên nói với Thời Sênh: “Vị Tức tiểu thư, cô có thể mang người đi rồi.”



Mục Nhị gia trừng mắt, vừa rồi rõ ràng lão đã dao động, sao vẫn giao ông ta cho đứa con gái kia chứ?



Mục Nhị gia không hiểu nhưng Mục Dạ lại rất rõ ràng.



Giờ Mục Huy có lẽ cũng không đánh lại cô ta, không thể không làm như thế.



Thời Sênh lười xem xem Mục Huy có ý đồ gì, “Mục Nhị gia, mời đi nào.”



Mục Nhi gia chửi ầm lên, ngay cả tổ tông nhà mình cũng chẳng buông tha, cũng coi như mắng chửi cả bản thân mình.



Tuy nhiên, kết cục cuối cùng vẫn là bị Thời Sênh mang đi.



Thời Sênh rời đi rồi, trong đại sảnh lâm vào yên tĩnh.



“Mục Dạ, cùng ta đi gặp trưởng lão.”



“… Vâng.” Đáy lòng Mục Dạ hơi thấp thỏm, không biết ông ta có ý gì?



***



Thời Sênh đưa Mục Nhị gia về, Mục Vũ nhìn thấy ông ta thì kinh ngạc, “Vị Tức, sao em lại bắt lão về đây thế?”



“Mục thiếu gia, chính lão ta sai người làm đấy.” Giảo Đồng đứng bên cạnh trả lời.




Mục Nhị gia chỉ cần liếc mắt nhìn Mục Vũ liền biết hắn đã hiến tế linh hồn, vì chính ông ta cũng từng thấy chuyện này.



“Có biện pháp phá giải gì không?” Thời Sênh nghe nửa ngày cũng không nghe thấy thứ mình muốn nghe.



“Phá giải?” Mục Nhị gia cười trào phúng, “Một khi bắt đầu, hoặc cả hai cùng chết, hoặc là một bên chết, chỉ có biện pháp phá giải này thôi.”



Tóm lại là phải chết một người.



Thời Sênh: “…”



Kiếm của ông đâu!



Nói nửa ngày cũng chẳng nói được cái gì hữu ích cả.



Mục Nhị gia thấy Thời Sênh xách kiếm lại thì sắc mặt biến đổi. Ông ta nhắm mắt gào lên, “Ngọc Quyết Nhiên, dùng Ngọc Quyết Nhiên có thể kéo dài thời gian, những cái khác tao không biết.”



“Dùng thế nào?”



Mục Nhị gia hé mở một mắt, thấy Thời Sênh vẫn còn đứng cách khá xa thì mới mở hẳn hai mắt ra, “Ngọc Quyết Nhiên không thể nhận chủ, đồng thời phải nhỏ máu của người hiến tế và người được hiến tế vào, đạt thành quan hệ cộng sinh với ngọc Quyết Nhiên. Nhưng phương pháp này cũng chỉ kéo dài được thêm một năm, dùng Ngọc Quyết Nhiên để cộng sinh cũng chỉ duy trì được một năm thôi, hơn nữa… xong việc sẽ phải trả giá lớn.”



“Không thể tiến hành lần thứ hai.”



“Không thể… Mỗi người chỉ có một lần cơ hội cộng sinh với ngọc Quyết Nhiên.”



Thời Sênh nhíu mày, “Cái giá là gì?”



Mục Nhị gia nuốt nước bọt, “Không xác định, Ngọc Quyết Nhiên sẽ căn cứ người mà thu lại thù lao khác nhau.”



Ngọc Quyết Nhiên còn có lời đồn là ngọc ma.



Đúng thế, nó là ngọc ma.



Nó đại diện cho lực lượng của tà ác.



Ngay từ đầu nó không có tên, người đời đều gọi nó là ngọc ma.



Sau đó có người gọi nó là Quyết Nhiên, không có hàm nghĩa gì đặc biệt, nó chỉ là tên của một người.



Ngọc Quyết Nhiên có lực hấp dẫn trí mạng với ác ma, nó có thể làm cho chúng mạnh lên.



Đồng dạng, nó cũng có lực hấp dẫn với con người. Con người dùng Ngọc Quyết Nhiên thì có thể hiệu lệnh cho mọi ác ma dưới cấp S.



Ngẫm lại, có thể hiệu lệnh cho ác ma dưới cấp S, tịnh ma sư muốn thăng cấp không phải chuyện trong lòng bàn tay sao?