Boss Là Nữ Phụ
Chương 1476 : Ác bá của tinh tế (44)
Ngày đăng: 18:40 01/05/20
Cesar nói đầy vẻ thành ý, cô không cần quan tâm cái gì, ý tứ này như thể cô còn có lợi thêm ấy.
Nhưng trên thế giới này làm gì có bữa cơm trưa nào miễn phí.
Thời Sênh cắt đứt liên lạc với Cesar, bảo Trảm Long Vệ bắt Cesar về đây.
Nhưng Trảm Long Vệ lật tung cả tinh hệ lên vài lần cũng không tìm được Cesar, Cục quản lý thời không được đặt ở quốc gia nọ cũng như biến mất vào hư không.
Cesar còn khoe mẽ gửi tới một tin nhắn cho Thời Sênh.
“Không có bản lĩnh thì sao tôi dám trêu vào cô chứ, tôi không ngu đần như kẻ khác đâu.”
Tình huống của Phượng Từ không biết phải duy trì bao lâu, nhưng nhìn hắn đau đớn như thế, Thời Sênh cũng không chịu nổi.
Thời Sênh ôm lấy Phượng Từ, hắn túm chặt vạt áo cô, đầu ngón tay cũng nổi đầy gân xanh.
Thời Sênh cố gắng bẻ ngón tay hắn ra, ngón tay cô đan vào tay hắn thật chặt chẽ.
Thời Sênh thở dài trong lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi tái nhợt của hắn một hồi, âm thanh nỉ non của Phượng Từ như đâm thẳng vào tim cô.
Thời Sênh buông hắn ra, một lần nữa gửi tin nhắn cho Cesar: “Tôi đồng ý với anh.”
Bên phía Cesar không đáp lại nhưng rất nhanh liền có người mang đồ tới tặng, đối phương nói cho cô biết cách sử dụng, thái độ vô cùng cung kính và tôn trọng.
“Hoàn thành khảo hạch, tôi sẽ nói cho cô biết cách vĩnh viễn thoát khỏi không gian bài xích, coi như lễ vật tặng cô.”
Thời Sênh lạnh lùng tắt màn hình đi, nhìn người trên giường dần dần khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
“Đã phát video chưa?” Thời Sênh kéo chăn cho hắn, giọng bình tĩnh hỏi Thập Phương.
“Đã làm rồi, còn chưa tuyên bố.” Thập Phương đứng ở rất xa, mấy ngày nay cô như ăn phải thuốc nổ vậy, ai đi lên cũng gặp xui xẻo hết.
“Lập tức tuyên bố.”
Thập Phương rất kinh ngạc, “Gia chủ, không phải ngài vừa mới đồng ý với Cesar sao?”
“Thế thì sao?” Thời Sênh cười lạnh: “Tôi đồng ý với hắn thì phải giúp hắn giữ bí mật à? Điều kiện của hắn cũng không có cái này.”
Thập Phương: “…”
Gia chủ, ngài thật độc ác!
Thập Phương vừa tung video ra, hiện tại sự náo loạn trên Tinh Võng đã làm cho lòng người hoảng hốt, video này vừa ra liền lập tức làm nổi lên hàng ngàn con sống. Bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, lúc này có một video làm rõ chân tướng, sao bọn họ không kích động cơ chứ?
Nhưng nội dung của video lại làm cho bọn họ kinh hãi.
Anh yêu em!
Phượng Từ chưa bao giờ nói với cô ba chữ này, cô cũng chưa từng nói với hắn.
Bọn họ như đã ngầm thỏa thuận sẽ không nói ra ba chữ này.
Nhưng giờ hắn lại nói ra trước.
Ý thức của Thời Sênh lập tức tỉnh táo nhưng lại rất nhanh bị đẩy vào những con sóng cảm xúc, khiến cho cô không có thời gian tự hỏi chuyện này nữa.
Hai người quấn lấy nhau tới tận bình minh rồi Phượng Từ mới nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Thời Sênh lê tấm thân mệt mỏi đi tắm cho hắn xong mới ôm hắn ngủ.
Nhưng cô lại chẳng buồn ngủ chút nào.
Bên tai cứ vang lên âm thanh mềm mại kia của Phượng Từ.
Cô có thích hắn không?
Thích.
Thích đến mức muốn treo lên, chỉ cho một mình cô ngắm.
Cô có yêu hắn không?
Thời Sênh mê mang nhìn ra ngoài cửa sổ, tia nắng ban mai đang dâng lên sau tầng mây đỏ, chân trời rực một màu lửa, ngày mới đã lại bắt đầu.
Đến tận khi đôi mắt mỏi rồi, Thời Sênh mới lại đột nhiên xoay người đè lên Phượng Từ, đánh thức hắn dậy.
Phượng Từ rất buồn ngủ, nhỏ giọng thì thầm: “Tiểu Sênh, anh muốn ngủ.”
“Nghe em nói.”
Phượng Từ miễn cưỡng mở mắt ra nhìn Thời Sênh với vẻ mặt mơ màng như thể giây tiếp theo hắn sẽ lại ngủ luôn vậy.
Hắn cố gắng chớp mắt vài cái mới nhìn rõ người bên trên.
Gương mặt Thời Sênh phóng to trong mắt hắn, cánh môi chợt mềm mại.
Phượng Từ bị hôn tới nhũn cả người, gương mặt cũng đỏ ửng.
“Em yêu anh.”