Boss Là Nữ Phụ

Chương 1554 : Đại sư thông linh (8)

Ngày đăng: 18:41 01/05/20


Không bao lâu sau thì nữ sinh kia tỉnh lại từ bệnh viện, nhưng vì đã trải qua nỗi kinh hoàng lớn nên cũng không nói được gì nhiều. Bbác sĩ, hộ sĩ và cảnh sát phải thay phiên nhau làm công tác tư tưởng, nữ sinh đó mới miễn cưỡng kể được những chuyện đã xảy ra.



Hôm qua cô ta tìm tới thầy giáo kia hỏi về bài tập. Tất cả mọi người đều rất thích ông thầy kia, chẳng những đẹp trai mà tính cách cũng rất tốt, mọi người gặp phải vấn đề gì đều sẽ đi tìm ông ta.



Nữ sinh đi tìm thấy giáo, thầy giáo giúp cô ta xem bài tập, nhưng chưa nói xong thì đã có điện thoại gọi đi, vì thế hắn liền bảo nữ sinh để lại số điện thoại. Buổi tối, thầy giáo kia gọi điện bảo cô ta tới, bởi vì ông ta nói chưa ăn cơm nên hẹn cô ta trên đường đi tới nhà ăn. Đèn trên con đường đó đang bị trục trặc, bên cạnh còn là một vườn cây tối om om.



Cô ta tới con đường đó gặp thầy giáo, ai biết có người kéo cô ta vào trong vườn cây từ phía sau. Cô ta ngửi được một mùi hương kỳ quái nên ngất đi, khi tỉnh lại thì đã bị trói rồi.



Sau đó, thầy giáo chuẩn bị tra tấn cô ta thì đèn đột nhiên tắt, sau đó ông ta nổi điên gào thét kêu cứu. Lúc đó cô ta cũng ngất xỉu, đến khi tỉnh lại lần nữa thì đã ở trong bệnh viện.



Cảnh sát hoàn toàn không ngờ một thầy giáo lại có thể làm ra được loại chuyện cầm thú như vậy.



Bọn họ vội vàng đi bắt hắn ta, nhưng hắn ta không có ở trường, cứ như tự nhiên biến mất vậy.



Cảnh sát kiểm tra trên nhiều phương diện và nhận thấy thầy giáo này có thể không phải phạm án lần đầu, hung thủ điên rồ như hắn tất nhiên rất được truyền thông chú ý.



Kỷ Đồng giả nghe được tin tức này thì lập tức phát ngốc.



“Cậu ấy đã nhắc nhở em từ sớm rằng không cần xen vào chuyện của người khác…” Kỷ Đồng giả cầm ly nước mà cũng run tay, “Nếu hắn thành công, chị sinh viên kia chẳng phải là do em hại chết sao?”



“Cái này không liên quan gì tới em, lòng người đôi khi còn đáng sợ hơn âm linh.” Người đàn ông vỗ vỗ bả vai cô ta an ủi, “Nhưng âm linh không nên tồn tại trên thế giới này. chúng nên tới thế giới của chúng. Nhiệm vụ của em rất quan trọng.”



“Em… Có lẽ em không thích hợp với công việc này.”



“Khi em có năng lực này thì nghĩa là em có thể.”



Kỷ Đồng giả đỏ mắt nhìn hắn: “Em… thật sự có thể sao?”




Kỷ Đồng giả không tin nhưng lời của Thời Sênh không ngừng vang lên bên tai, hơn nữa hành vi của cô cũng rất kỳ quái. Cuối cùng, Kỷ Đồng giả quyết định tìm một người vẽ chân dung cho mình.







“Tiểu Đồng, bên ngoài có người tìm cậu.” Một bạn cùng phòng đẩy Thời Sênh vẫn đang đắm chìm trong thế giới game, “Người tìm cậu là hoa hậu giảng đường của chúng ta, xinh đẹp, con nhà giàu, lại còn trùng tên với cậu nữa, thật thần kỳ.”



Dung mạo của nguyên chủ tuyệt đối là thượng thừa, được phong là hoa hậu giảng đường cũng chẳng sai.



Thời Sênh đánh xong trận cuối cùng mới đi tới bên cửa sổ phòng nhìn xuống.



Kỷ Đồng giả nôn nóng đi qua đi lại, xung quanh có không ít nam sinh đứng nhìn, có người muốn tiến lên bắt chuyện nhưng lại không dám, đùn đùn đẩy đẩy nhau ầm ĩ, tràng cảnh thực đồ sộ.



Thời Sênh nhướng mày, xem ra cô ta đã đi thuê người vẽ chân dung thật rồi.



“Tiểu Đồng, nhìn hoa hậu giảng đường có vẻ không ổn. Cậu ta tìm cậu làm gì thế?” Bạn gái kia cũng đứng bên cửa sổ nhìn xuống giống Thời Sênh, thấy bộ dáng kia của Kỷ Đồng giả thì không khỏi tò mò.



Thời Sênh chống cằm, vẻ mặt như cao nhân, “Có lẽ coi trọng sắc đẹp của tớ chăng.”



“Ít tự kỷ thôi.” Bạn gái kia bật cười, “Cậu đẹp cũng không đẹp bằng hoa hậu giảng đường người ta được.”



Thời Sênh cười không nói, Kỷ Đồng giả chính xác là đang mang dung mạo của nguyên chủ mà.



“Mau đi xuống đi, cậu cứ chần chừ sợ là đám con trai sẽ giết chết cậu đấy.” Bạn gái đẩy Thời Sênh.



Thời Sênh cầm di động đi xuống lầu. Cô vừa đi ra, Kỷ Đồng giả như có cảm ứng cũng nhìn sang bên này.