Boss Là Nữ Phụ
Chương 1575 : Đại sư thông linh (29)
Ngày đăng: 18:41 01/05/20
“Chít chít chít chít!”
Lúc bọn họ nói chuyện, bầy khỉ vẫn không tấn công, chỉ hưng phấn nhảy nhót xung quanh như đang xem bọn họ diễn trò vậy.
Tạ Vong Kỳ ngưng trọng nhìn về chỗ sâu trong đám sương mù, có thứ gì đó đang tiến lại đây.
“Sầm tiên sinh, nếu chúng ta đã là người quen, lúc trước chúng tôi cũng cho cậu không ít tiện lợi, cậu có thể nể tình mà bảo cô Kỷ cho chúng tôi vào trong không?”
Lòng bàn tay của Sầm Triệt khẽ xoa trên mu bàn tay Thời Sênh hai cái, “Chuyện của cô ấy, tôi không có quyền quyết định.”
Tạ Vong Kỳ nhíu mày. Sầm Triệt tuy không bao giờ chủ động chọc người khác nhưng cũng tuyệt đối không nghe lời ai bao giờ, vậy mà lúc này hắn lại nói như thế?
Quả thực là không thể tin nổi.
Tràng cảnh có điểm quỷ dị, Hoàng Viện và Chung Kiệt Nhiên không dám hé răng, khí thế trên người thanh niên kia quá dọa người, quan trọng nhất là gương mặt của hắn hoàn toàn không giống người sống chút nào.
Sau câu nói kia của Thời Sênh, Kỷ Đồng giả liền yếu ớt dựa vào Tạ Vong Kỳ, không nói gì cả.
“Chít chít chít chít!”
Tiếng kêu của đám khỉ thay đổi, vẫn hưng phấn như cũ nhưng lại có một chút sợ hãi, tốc độ nhảy lên của chúng cũng chậm lại, phân ra làm hai hàng như vệ sĩ của loài người vậy.
Ngay cả người thường cũng đều nhận thấy có một thứ rất mạnh đang tiến tới, nhất thời không một ai lên tiếng, nín thở nhìn về phía màn sương dày đặc.
Sương mù quay cuồng, một thân ảnh khổng lồ màu đen chậm rãi tới gần. Nó cao chừng hai người trưởng thành chồng lên nhau, chiều ngang cũng rất lớn, vóc dáng lớn như thế mà lúc di chuyển không tạo ra bất kỳ âm thanh nào, giống như nó không đi mà đang bay vậy.
Nó càng tới gần thì oán khí trong không khí cũng càng lúc càng nặng.
Hoàng Viện và Chung Kiệt Nhiên đã sợ tới mức ôm chặt lấy nhau. Tuy Kỷ Đồng giả vẫn còn trấn định nhưng cũng sợ hãi rụt vào trong lòng Tạ Vong Kỳ.
Tạ Vong Kỳ hơi kinh ngạc, hắn cho rằng con khỉ này chỉ là thông minh hơn đám khỉ khác một chút một thôi, không ngờ nó còn có thể nói chuyện.
Kỷ Đồng giả không biết dùng thứ gì để tấn công mà nó lại không hề có chút lực phản kháng nào, chỉ có thể nói ra tình hình thực tế trong sự ép hỏi của Tạ Vong Kỳ.
Dựa theo lời con khỉ thì nhật ký mà Thời Sênh đọc được cũng không chính xác. Lúc đầu bọn trẻ con chơi với bầy khỉ rất vui, cũng cho chúng đồ ăn, nhưng sau đó đám trẻ con lừa lúc chúng ăn liền bắt chúng lại.
Những con khỉ khác tới cứu chúng, xuất phát từ sự tức giận nên mới đi cướp đồ ăn trong nhà.
Sau đó, đám thôn dân biết được chuyện này thì không những không trừng phạt đám trẻ con mà còn cảm thấy vì chúng xuất hiện ở thôn nên mới xảy ra chuyện như vậy, bắt đầu bắt giết bầy khỉ.
Lúc đó, trong núi có rất nhiều khỉ, thôn dân bắt chúng rất dễ dàng.
Bọn họ còn nghe nói não khỉ rất bổ nên giết chết lũ khỉ, lấy não ra ăn, âm thanh than khóc của bầy khỉ vang vọng khắp núi rừng.
Nhưng đám thôn dân đó không những không thu tay mà còn càng thêm quá đáng.
Chúng vì bảo vệ mình nên mới giết chết hai đứa trẻ để đe dọa thôn dân. Ai biết thôn dân càng tức giận hơn, tuyên bố muốn giết chết hết đám khỉ trên núi, trả thù cho con cái họ.
Mâu thuẫn của thôn dân và bầy khỉ cứ thế mà bùng nổ.
Đám trẻ con sức chiến đấu yếu, bầy khỉ không làm gì được người lớn nên chỉ có thể trút giận lên lũ trẻ. Đến khi trẻ con trong thôn chết hết rồi, người trong thôn đều như phát điên cả.
Bọn họ nghĩ hết mọi biện pháp, chuẩn bị một lưới bắt hết bầy khỉ. Nhóm khỉ cuối cùng phát hiện ra âm mưu của bọn họ nhưng cũng chỉ có một bộ phận nhỏ chạy trốn được, đại bộ phận đều bị giết chết hết.
Mà con khỉ lớn kia từng ăn phải cây linh thảo mà Sầm Triệt nói, sau khi bị giết cũng không biến mất mà còn biến thành cái dạng này. Nó hận thôn dân nên bắt đầu tiến hành trả thù cả thôn.
Đạo sĩ trên núi là do đám thôn dân tìm về, nhưng lão ta cũng chẳng phải kẻ tốt lành gì, căn bản không để thỉnh cầu của thôn dân vào mắt. Hắn chỉ muốn có được lực lượng của con khỉ khổng lồ nên không những không giúp thôn dân mà còn giúp bầy khỉ trưởng thành lên.