Boss Là Nữ Phụ

Chương 1586 : Đại sư thông linh (40)

Ngày đăng: 18:42 01/05/20


Người hôm nay ông bà Kỷ chuẩn bị gặp không phải ai khác mà chính là mẹ của Sầm Triệt.



“Để Sầm phu nhân phải đợi lâu rồi.” Ông Kỷ dắt bà Kỷ vẫn còn chưa hồi thần tiến vào, âm thầm nhéo vợ một cái. Lúc này bà Kỷ mới hơi xoay người, nở nụ cười cứng ngắc với bà Sầm.



“Chào bác trai, chào bác gái ạ!” Bé gái ngồi bên cạnh bà Sầm ngoan ngoãn chào hỏi hai người.



“Chào cháu, bé con đáng yêu quá.” Bà Kỷ cố gắng vực tinh thần lên, khen cô nhóc mấy câu.



Ông bà Kỷ cùng ngồi xuống, sau đó ông Kỷ lập tức kỳ quái hỏi: “Không biết Sầm phu nhân tới là có việc gì?”



Vị này chẳng những muốn gặp ông ta mà còn muốn gặp cả vợ ông ta nữa, nếu là vì công việc thì hoàn toàn không cần thiết…



“Có điểm hơi đường đột, còn phải xin hai vị thứ lỗi.” Bà Sầm là người nhiệt tình, lúc cười rộ lên càng như phụ nữ Giang Nam dịu dàng tắm mình trong gió xuân, “Là thế này, thằng bé nhà tôi, Sầm Triệt ấy, ông bà cũng biết đúng không? Gần đây nó và Kỷ Đồng có qua lại với nhau. Tôi thấy hai đứa nhỏ rất thích hợp nên muốn cùng hai ông bà thương lượng một chút, để hai đứa nó đính hôn trước.”



Ông bà Kỷ đều tỏ ra không thể tin được: “Sầm phu nhân… Có phải bà hiểu lầm gì rồi không, Tiểu Đồng tuyệt đối không quen Sầm thiếu gia đâu.”



Tuy rằng bọn họ bận bịu thật nhưng Kỷ Đồng kết bạn với ai, hay qua lại với ai họ đều biết cả.



Bà Sầm cười: “Không lầm đâu, chính là con gái của hai vị, Kỷ Đồng.”



Đây là chính miệng Tiểu Triệt nói ra, sao có thể lầm được?



“Nhưng mà…” Bà Kỷ không khỏi nghĩ tới đứa con gái tự xưng là con gái mình trong phòng họp nhưng lại có gương mặt hoàn toàn khác kia.



Sao chuyện này càng lúc càng quái dị.



Bà Sầm thấy hai người vẫn tỏ ra không tin thì rất kỳ quái, “Tiểu Triệt hiện đang ở bên Tiểu Đồng, nếu không các vị cứ gọi điện hỏi một chút đi.”



Ông bà Kỷ: “…”



Nếu Kỷ Đồng và Sầm Triệt ở bên nhau, vậy người trong kia là ai?



“Để con, để con, con sẽ gọi cho anh và chị.” Bé gái thuần thục lấy từ trong túi của mình ra một cái di động nhỏ xinh rồi bấm một dãy số.



Tiếng chuông đổ một hồi, sau chừng năm nhịp thì có người tiếp, một giọng nói trong trẻo, lạnh lùng truyền ra, “Tiểu Ninh, có việc gì thế?”
Nếu không cũng sẽ không biết thân phận của Tạ Vong Kỳ.



Thời Sênh hơi nhíu mày, lại quay đầu nhìn nam sinh đằng sau: “Qua mấy ngày nữa đi ạ. Con còn có chút việc phải làm, về rồi còn sẽ gọi cho ba mẹ.”



Ông Kỷ hơi trầm mặc một chút: “Được.”



Ông đóng video, đưa điện thoại di động cho Sầm Ninh. Sầm Ninh thấy cuộc gọi đã ngắt thì hơi thất vọng, cái miệng nhỏ dẩu lên đầy bất mãn.



Bà Sầm vuốt tóc cô nhóc. Lúc đó Sầm Ninh mới lộ ra nụ cười ngọt ngào.



“Sầm phu nhân, chuyện này chờ Tiểu Đồng về rồi chúng ta bàn lại, bà thấy có được không?”



Bà Sầm nhìn biểu tình khác lạ của hai vợ chồng liền biết bên trong còn có chuyện gì nên đành gật đầu: “Cũng được, tôn trọng ý kiến của bọn trẻ.”



Tiễn bà Sầm đi rồi, biểu tình của bà Kỷ lập tức không giữ được bình thản nữa, “Ông à, rốt cuộc là sao đây? Rốt cuộc ai mới là con gái của chúng ta?”



Ông Kỷ lắc đầu: “Đừng nóng vội, sẽ biết rõ ràng thôi.”



“Nếu những lời Tiểu Đồng vừa nãy nói là thật thì Tiểu Đồng nhà chúng ta đã phải chịu bao nhiêu khổ sở chứ, ông à…”



“Được rồi, chẳng phải là còn chưa biết rõ ràng sao? Bà đừng vội, chúng ta gọi cậu Tạ kia tới hỏi một chút xem mọi chuyện là thế nào đã.”



Bà Kỷ cố gắng lắm mới giữ cho tinh thần vững vàng, đi theo ông Kỷ quay về phòng họp lúc nãy.



Tạ Vong Kỳ đã tới rồi, nhưng hắn không vào mà đứng chờ ở bên ngoài.



“Cậu Tạ.” Ông Kỷ tiến lên chào hỏi.



Tạ Vong Kỳ gật đầu chào lại với vẻ mặt lãnh đạm, “Cháu biết chú Kỷ gọi cháu tới là muốn hỏi chuyện gì. Chúng ta tìm một chỗ rồi ngồi xuống nói chuyện đi.”



Ông Kỷ nhíu mày, quả nhiên là Tạ Vong Kỳ biết gì đó.



Ông đè tay bà Kỷ đang muốn trực tiếp hỏi lại, gật đầu: “Được, mời cậu Tạ qua bên này.”