Boss Là Nữ Phụ

Chương 1592 : Pháp sư vong linh (2)

Ngày đăng: 18:42 01/05/20


Bốn cái xác nằm trên cát, mắt trợn trừng, rõ ràng chết không nhắm mắt.



Pháp trượng rơi lung tung trên đất, ngọn lửa trong đầu lâu dần tắt, gió cát thổi qua, chẳng mấy chốc đã phủ lên những cái xác một tầng chăn dày bằng cát vàng.



Thời Sênh nhìn quanh bốn phía, rõ ràng không có người nhưng trực giác lại nói cho cô biết nơi này không an toàn.



Tìm một nơi tiếp nhận ký ức trước đã…



Ngay sau khi Thời Sênh rời khỏi cồn cát, một bóng người lộ ra. Người này cũng bọc thân mình kín mít. Gió thổi qua, bóng dáng đó liền ẩn vào trong cát vàng, biến mất không thấy tăm hơi.







Thời Sênh tìm một khe núi rồi ngồi ở trong đó tiếp nhận ký ức.



Nguyên chủ tên là Vĩ Huyền.



Nơi cô sinh ra được gọi là Vong linh giới. Ở đây chỉ có hai giống loài, một là vong linh, chính là là cái loại bộ xương khô dùng hồn hỏa trong đầu để tồn tại trong truyền thuyết.



Một loại là người sống, chính là kiểu Pháp sư vong linh như nguyên chủ, đương nhiên cũng có người thường.



Vong linh và pháp sư vong linh là kẻ thù của nhau, vừa gặp thì chỉ có thể người chết ta sống, luôn trong trạng thái không chết không ngừng.



Vong linh mạnh có thể giết được pháp sư vong linh. Cũng như vậy, pháp sư vong linh trâu bò cũng có thể điều khiển vong linh để sử dụng cho mục đích của mình.



Vong linh giới quanh năm chìm trong chiến tranh, không phải vong linh tấn công pháp sư thì cũng là pháp sư tấn công vong linh.



Tóm lại, Vong linh giới là một nơi vô cùng hỗn loạn.



Muốn sống sót ở thế giới này thì phải dựa vào chính sức mình.



Vĩ Huyền là một đứa trẻ mồ côi nhưng cuộc đời khá trôi chảy, từ nhỏ đã bái một vị sư phụ, đáng tiếc sư phụ chưa dạy cô được bao nhiêu thì đã chết sau một cuộc tấn công của vong linh.



Sau đó, Vĩ Huyền lại được một pháp sư vong linh khác nhận làm nghĩa nữ. Nhưng cũng không bao lâu sau người này lại qua đời.



Dù Vĩ Huyền ở với ai thì người đó cũng đều xui xẻo bỏ mình.



Người ở thành trì nơi cô sống rất không thích sao Tang Môn như cô, sau đó Vĩ Huyền bị đuổi ra khỏi thành.



Đúng lúc này, Vĩ Huyền gặp được một pháp sư vong linh đã thay đổi cuộc đời mình.



Pháp sư vong linh cũng có phân loại, pháp sư vong linh quang minh và pháp sư vong linh hắc ám.








Thời Sênh tiếp thu xong ký ức liền quay về cồn cát kia, thi thể đã bị gió cát che lấp mất, chỉ còn một chút quần áo lộ ra ngoài.



Một lần nữa đứng trên cồn cát nhưng không còn có cảm giác mất an toàn như ban nãy nữa.



“Nhị Cẩu Tử, mi có đạo cụ nào để ta nhìn thấy những chuyện đã xảy ra không?”



[Không có.]



“Đánh rắm, cái camera lúc trước ta dùng có thể nhìn thấy những chuyện đã xảy ra.”



[Cửa hàng của Hệ thống đã đóng lại rồi, không có cách nào lấy cả.]



“Còn lâu ta mới tin mi, mau lấy ra đây, nếu không ông chết cho mi xem.”



[Cô chết đi, cô chết đi, cô chết đi.] Hệ thống bày ra vẻ “cô đi chết đi”, có thể thấy đượcc nó đang tức giận thế nào.



Thời Sênh: “…” Ha, Nhị Cẩu Tử giỏi nha!



[Hừ.]



Thời Sênh lấy thiết kiếm ra, đặt lên cổ mình, “Thật sự không cho đúng không?”



[Không cho! Không có!]



Thời Sênh dùng sức. Mắt thấy làn da đã xuất hiện màu đỏ, Hệ thống vẫn kiên quyết không thỏa hiệp, cô liền tiếp tục dùng sức.



[…] Nó muốn nhìn xem cô có dám tự sát hay không.



Thời Sênh híp mắt, đột nhiên mạnh tay, máu tươi lập tức phun ra, rơi trên nền cát vàng rồi thấm xuống.



Thân thể của Thời Sênh thong thả ngã xuống.



Nhị Cẩu Tử bị dọa đến hồn phi phách tán.



Kỷ chủ, cô thật sự dám làm sao?



A a a, sắp chết rồi, sắp chết rồi, chủ nhân ơi, sắp chết rồi!