Boss Là Nữ Phụ

Chương 1599 : Pháp sư vong linh (9)

Ngày đăng: 18:42 01/05/20


Vốn dĩ cô ta cầm Vong linh Pháp trượng rất chắc nhưng nó lại đột nhiên bay ra ngoài. Nữ tử đối diện bắt được nó vô cùng chuẩn xác.



Cô ta không hiểu tại sao Thời Sênh lại kéo được pháp trượng đó ra khỏi tay mình.



Cúi đầu thì thấy trên cổ tay đã bị cắt qua một nhát, máu từ cổ tay nhỏ ra hình thành một dòng chảy nhỏ.



Lúc này, đau đớn mới bắt đầu ập tới.



Không ngờ lại đau như thế.



“Chủ nhân.” Con mèo xuất hiện từ trong hư không, đôi mắt xanh ngọc tràn ngập phẫn nộ nhìn về phía Thời Sênh, “Ta muốn giết cô ta!”



“Chúng ta đi.” Nữ tử không nghe lời con mèo, cắn răng ra lệnh.



Hiện tại, cô ta còn chưa phải đối thủ của người này.



Núi xanh còn đó lo gì thiếu củi đun, Vong linh giới không phải một nơi dễ tồn tại, cô ta cần phải nhanh chóng mạnh lên mới được.



Con mèo kia dường như không cam lòng, nhưng cuối cùng, dưới cái nhìn chăm chú của nữ tử, nó đành chấp nhận thoái nhượng.



Thân ảnh của một người một mèo nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Thời Sênh. Bọn họ đối thoại rất nhanh nên Thời Sênh vừa tiếp được pháp trượng thì họ cũng nói chuyện xong, trong lúc cô còn mải mê xem xét cây pháp trượng này thì cả hai lập tức rời đi.



“Chạy trốn nhanh thật.”



“Rống…”



Sau khi Thời Sênh lấy lại được pháp trượng thì vong linh Vương bắt đầu nôn nóng gào lên, nó cũng không tấn công người như thể đã mất đi mục tiêu, không biết nhằm vào ai nữa.



Ngay cả nguyên chủ cũng không biết làm thế nào để triệu hồi vong linh vương, thế mà nữ chính lại không thầy dạy cũng có thể làm được, quả nhiên là con đẻ của tác giả, bất công!



Vấn đề hiện tại là…



Cô phải làm thế nào để đuổi con vong linh Vương đang nổi điên này đi đây?



Thời Sênh mân mê cây pháp trượng một hồi mà không biết cách nào giải trừ khống chế của pháp trượng với vong linh Vương, cuối cùng cô lựa chọn sử dụng bạo lực. Nếu không dùng biện pháp ôn hòa được, vậy thì chỉ có thể khiến vong linh Vương chết trong ấm ức mà thôi.




Kỳ thật cái này cũng không thể trách Kim pháp sư được. Vong linh giới là một nơi như thế, một tháng trước tính thế này nhưng có khi một tháng sau đã thay đổi rồi, cái này đều là do hoàn cảnh tạo thành cả.



“Cô làm thế nào mà giết chết được nó?” Kim pháp sư tiếp cận Thời Sênh, cẩn thận quan sát vong linh Vương dưới chân cô. Đây chính là vong linh Vương, hắn cũng mới chỉ thấy đúng hai lần, lần đầu ở khoảng cách rất xa, chỉ thấy một bộ xương khô cao lớn mà thôi, còn lại chẳng thấy rõ cái gì.



Lần thứ hai là bây giờ… nhìn một cái xác vong linh Vương ngay gần sát.



“Ngoại trừ to xác hơn một chút thì cũng chẳng có gì đặc biệt.” Kim pháp sư thì thầm nói một câu.



“Ngươi muốn đặc biệt à?” Giọng nữ tử nhẹ nhàng vang lên bên tai đầy vẻ không có ý tốt.



Kim pháp sư đột nhiên ngẩng đầu nhìn thẳng vào gương mặt cười như không cười của Thời Sênh.



Một gương mặt thật xinh đẹp…



Trong đầu Kim pháp sư lại bắt đầu xuất hiện những hình ảnh không lành mạnh. Hắn chỉ có thể cưỡng bách mình nghĩ tới vong linh Vương dưới chân cô, lúc đó mới dừng được mấy suy nghĩ kia.



Thời Sênh nhấc chân ra, cánh tay hơi đảo, Vong linh Pháp trượng xuất hiện trong tay cô, “Cho ngươi xem cái đặc biệt nhé.”



Nhìn thấy Vong linh Pháp trượng, Kim pháp sư lộ ra vẻ tham lam theo thói quen. Dù sao đây cũng chính là pháp trượng mà tất cả các pháp sư đều mơ ước.



Kim pháp sư còn chưa kịp tham lam xong thì thấy Thời Sênh đã chĩa pháp trượng tới gần vong linh Vương, ngọn lửa trên pháp trượng đột nhiên trở nên mạnh mẽ rồi phân ra một đoàn nhỏ tiến vào trong đầu của vong linh Vương. Hồn hỏa vốn dĩ đã tắt lại như được thổi bùng lên, một lần nữa bốc cháy.



Vong linh Vương đã chết lại bắt đầu động đậy, tay chân giãy giụa muốn bò lên từ mặt đất.



“A! Sống!”



Người sau lưng Kim pháp sư hét lên sợ hãi rồi lùi ra xa.



“Cô!” Kim pháp sư cũng hoảng hốt nhìn Thời Sênh. Cô ta lại có thể khiến cho hồn hỏa của vong linh Vương đã tắt lại một lần nữa cháy lên.



“Chơi rất vui đúng không?”



Kim pháp sư: “…” Chơi vui ông nội nhà cô ấy!