Boss Là Nữ Phụ

Chương 1631 : Ôn cố tri tín (1)

Ngày đăng: 18:42 01/05/20


Tất cả mọi người đều biết Tô Tín vẽ tranh 18+



*



Thời Sênh từng trải qua 101 cách chết, nhưng lần này lúc tỉnh lại, vẫn không khỏi giật mình.



Cô đang bị treo cổ!!



Cái kiểu chết rác rưởi này rốt cuộc là có ý gì hả!!



Không thể chọn một cách chết thoải mái một chút à?



Cổ bị dây thừng siết lấy, Thời Sênh rất khó chịu. Cô cứ treo thế này nữa, có lẽ cũng sẽ ngỏm mất.



“Bịch!”



Thời Sênh cắt đứt dây thừng, rơi xuống một đống sách, mắt nổi đầy sao.



Thời Sênh sờ cổ, đau rát.



Đau dã man luôn ấy!!



Thời Sênh chậm chạp ngồi dậy từ trong đống đồ linh tinh, dưới mông toàn là sách và ít giấy.



Nguyên chủ rốt cuộc là bị bệnh gì, treo cổ lại phải chuyển lắm sách như vậy đến dưới chân.



Thời Sênh lật những cuốn sách kia. Hầu hết là truyện tranh, những tờ giấy kia thì chỉ giống như mấy bản nháp và ý tưởng.



“Cái gì không biết?”



Thời Sênh chống người đứng lên khỏi đống sách, đặt mông ngồi vào ghế sofa bên cạnh, nhanh chóng quan sát xung quanh một vòng.



Phòng rất sạch sẽ, mỗi một chỗ đều thu dọn vô cùng ngăn nắp quy củ. Cô đang ở trong phòng khách, trong phòng có một chùm đèn thủy tinh, cô đã treo cổ trên cái đèn đó.




Nhưng bây giờ hợp đồng đã bị người khác ký rồi, cô còn rơi vào cái danh tiếng đạo văn.



Đương nhiên cái này vẫn chưa đến mức khiến cho nguyên chủ tự sát. Tác phẩm của cô vẫn còn đó, số fan lớn, trên mạng nói một khoảng thời gian sẽ thôi, sau đó sẽ hết.



Nguyên chủ nếu như không nhận bộ cải biên kia, sẽ bắt đầu cập nhật ý tưởng truyện tranh của mình, một bộ cổ phong huyền huyễn “Ma tướng”.



Nhưng ngay lúc chuyện này sắp lắng xuống, họa sĩ kia bắt đầu đăng liên tiếp “Ma tướng”, nói là tác phẩm cô ta đã vẽ xong, nhưng luôn chưa phát hành.



Trừ một chút xíu khác biệt, còn lại giống của cô như đúc.



“Ma tướng” của nguyên chủ chỉ cho biên tập xem qua. Lúc ấy cô mới chỉ vẽ hai chương, biên tập rất coi trọng. Nhưng bây giờ họa sĩ kia cập nhật một mạch đến mười chương.



Cô mặc dù còn chưa vẽ, nhưng cả kịch bản gốc cô đều đã viết xong. Tnh tiết nội dung cập nhật của họa sĩ kia, hoàn toàn giống kịch bản gốc của cô.



Biên tập vốn dĩ rất tin nguyên chủ, lúc này cũng bắt đầu nghi ngờ. “Ma tướng” cô ấy chỉ xem đến hai chương, hơn nữa còn không phải bản thảo cuối cùng. Bây giờ người ta lại phát ngôn rằng bộ tác phẩm này đã vẽ xong, chỉ là trước đó không cập nhật. Vì vậy, biên tập nghi ngờ nguyên chủ cũng không phải không có lý.



Cô có thể nói một tác phẩm đã kết thúc đạo văn tác phẩm mới chỉ bắt đầu của cô không?



Không thể!



Nguyên chủ không biết xảy ra chuyện gì, đối mặt với hỏi han của bạn bè biên tập, cô chỉ có thể thanh minh cho mình, nhưng bảo cô lấy bằng chứng ra, cô có thể có bằng chứng gì?



Công ty bên kia không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên muốn hủy bỏ hợp đồng với cô, còn lấy việc cô đạo văn tác phẩm của người khác làm lý do, yêu cầu cô trả tiền vi phạm hợp đồng, đền bù tổn thất danh dự của công ty.



Biên tập mặc dù có ý nói thay cho cô, nhưng rốt cuộc là thấp cổ bé họng, không có tác dụng gì.



Một khoảng thời gian sau đó, nguyên chủ luôn điều tra họa sĩ kia, nhưng cô phát hiện họa sĩ đó rất thần bí, chưa bao giờ để lộ cất cứ thứ gì liên quan đến cuộc sống, cũng không lộ diện, thứ có thể tìm được, đều là có liên quan đến tác phẩm.



Không tìm được họa sĩ, mà họa sĩ còn càng ngày càng hot, nguyên chủ rất tuyệt vọng, cô không hiểu tất cả những thứ này là vì sao.



Cô muốn tiếp tục sáng tác, nhưng phát hiện sau khi mình trải qua những chuyện này, linh cảm lại cạn kiệt, cầm bút cũng không biết vẽ cái gì.