Boss Là Nữ Phụ

Chương 1642 : Ôn cố tri tín (12)

Ngày đăng: 18:42 01/05/20


Ô Vân được Lôi Đình dẫn đi, đám phụ nữ phía sau giận đến ngứa răng, đứng một chỗ thảo luận một hồi, không biết ai nhìn thấy đám Thời Sênh bọn họ bên này trước, một đám phụ nữ kết bè kết đội đi qua đây.



Thời Sênh kinh hãi trợn mắt, qua đây làm gì hả!!!



Hoa khôi khoa này trước đây không ưa nguyên chủ nhất, đây không phải là đến gây sự với ông đây sao, Nhị Cẩu Tử!



[….] Tôi vô tội, tha cho Hệ thống bình hoa tôi được không?



Nguyên nhân bất hòa của hoa khôi khoa và nguyên chủ rất đơn giản, lam nhan hoạ thuỷ*.



*Lam nhan hoạ thuỷ: nghĩa gần như hồng nhan hoạ thuỷ. Nhung lam nhan hoạ thuỷ là chỉ đàn ông, lam nhan chỉ đàn ông tri kỷ có quan hệ rất tốt, nhưng rất dễ không cẩn thận mà biến thành người yêu.



Tất cả đều là lỗi của Hách Bảo Bối.



“Tô Tín a, cậu cũng đến rồi.” Hoa khôi khoa đi đến trước mặt Thời Sênh, ánh mắt mặc dù nhìn cô, nhưng dư quang lại rơi lên người Hách Bảo Bối sau lưng Thời Sênh.



Có người đàn ông chọc Hách Bảo Bối, chuyện hoa khôi khoa này thích Hách Bảo Bối, không có gì là bí mật cả.



Hoa khôi khoa rất nhanh thu lại dư quang, cười híp mắt quan sát Tô Tín, gần như đang phán đoán quần áo trang sức trên người cô đáng giá bao nhiêu tiền. Khả năng là ước tính ra giá trị trên người cô, hoa khôi khoa cười càng thêm đẹp, “Nhiều năm không gặp như vậy, Tô Tín vẫn xinh đẹp như thế, các cậu nói có phải không?”



“Đúng thế đúng thế, chẳng những xinh đẹp lại còn tài hoa, còn chưa tốt nghiệp đã là họa sĩ vẽ truyện tranh nổi tiếng, mấy năm gần đây cũng cho ra không ít tác phẩm nhỉ?”



“Có điều tớ nghe nói khoảng thời gian này hình như rơi vào nghề đạo văn gì đó...” Nữ sinh kia cơ hồ cảm thấy mình nói sai, lập tức dừng câu chuyện lại giải thích, “Tô Tín tài hoa như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện đó, chắc chắn là người trên mạng nói mò, có phải không Tô Tín?”



Đây nào có phải là tìm cô nói chuyện chứ?



Đây chính là bị Ô Vân chọc tức, nên định tìm một người để phát tiết đây mà.



Phụ nữ muốn làm khó phụ nữ, không có nguyên nhân, tùy hứng.



Thời Sênh mặt không đổi sắc phun ra ba chữ, “Bệnh thần kinh.”



Đám phụ nữ trước mặt: “…”



“Phụt...”
“Bảo Bối, không bằng chúng ta yêu nhau đi!”



“Hách Bảo Bối, hoa khôi khoa là chân ái với cậu, nhiều năm như vậy luôn đợi cậu, chậc chậc, đáng tiếc...”



“Xong chưa hả!” Hách Bảo Bối gào lên với bọn họ.



Mọi người cười vang, cho đến khi phát thanh chấm dứt, bảo bọn họ đến thao trường trường học tập hợp, lúc này mới coi như xong.



Học sinh đã ngồi theo từng lớp trong thao trường, những người bọn họ thì dựa theo khoá của mình mà chiếm lấy từng khu.



Lôi Đình và nữ chính không phải cùng khối, đương nhiên không thể đứng chung một chỗ. Cho nên lúc đám bạn xấu của Hách Bảo Bối phát hiện Ô Vân xuất hiện ở trong đội ngũ của bọn họ, đều ngẩn ra.



Đây là người khóa bọn họ??



Bọn họ có thể là đến nhầm đại học rồi.



“Cô ấy tên là Ô Vân, các cậu có quen không?”



“Chưa từng nghe...”



“Hình như là cùng lớp với Tô nữ thần, Tô nữ thần cậu có quen không?”



Thời Sênh nghiêm mặt, “Không quen.”



Nữ chính thành công làm kinh động không ít người, đặc biệt là đám người cùng khóa với nữ chính này. Một người đẹp như vậy, trước đây bọn họ sao lại mù mắt không phát hiện ra?



Ô Vân nhìn thấy Thời Sênh đứng ở trước mặt Hách Bảo Bối, cũng không biết là sợ hay là làm sao, di chuyển sang bên cạnh. Trùng hợp là, bên cạnh chính là khóa của Lôi Đình. Bọn họ kém nhau hai khoá, ấy vậy mà khoa của nam chính lại ở ngay bên cạnh.



Dựa theo sáo lộ, dù sao nam nữ chính cũng nhờ đủ loại trùng hợp mà gặp được nhau, sau đó xảy ra một chút chuyện không thể cưỡng lại, phát triển tình cảm v...v...



Nào giống cô, khắp thế giới tự tạo ra trùng hợp.



Nghĩ là tức.