Boss Là Nữ Phụ
Chương 1650 : Ôn cố tri tín (20)
Ngày đăng: 18:43 01/05/20
Màn hình rơi vào trong bóng tối, một lúc lâu mới khôi phục bình thường.
Lôi Đình lấy tay kéo kéo cổ áo, chữ phun ra như kết thành hàn băng, “Tô Tín, tôi muốn cô sống không bằng chết là chuyện rất dễ dàng.”
“Rất trùng hợp, tôi muốn anh chết cũng là một chuyện rất dễ dàng, không bằng trước hết bắt đầu từ vị Phàn tiên sinh này của anh đi.” Thời Sênh nhướng mày cười khẽ, giữa hai lông mày đầy cuồng vọng phách lối, “A đúng, tôi gọi cho anh không có ý tứ gì khác, chính là để cho anh biết, là ai làm mà thôi, quang minh chính đại.”
Thời Sênh ngắt màn hình.
Tiếng Lôi Đình biến mất trong không khí, cầu thang rơi vào trong tĩnh mịch.
Phàn tiên sinh khó khăn nuốt nước bọt, “Tô Tín, cô... giết người phạm pháp. Cô giết tôi sẽ lôi cả mình vào.”
“Ai nói tôi muốn giết anh?” Thời Sênh buồn cười nhìn Phàn tiên sinh.
Phàn tiên sinh: “...”
Vừa rồi cô ta nói muốn tắt thở hay là muốn chết, đây không phải là muốn giết chết hắn sao?
“Yên tâm, tôi là một người làm theo việc công, sẽ không giống như các anh, làm ra chuyện mất trí như vậy.”
Phàn tiên sinh: “...” Luôn cảm giác cô ta sẽ làm ra chuyện còn mất trí hơn.
…
Lôi Đình sai người đi tìm Phàn tiên sinh, nhưng nhà không có, công ty không có. Tô Tín cũng hoàn toàn không thấy đâu.
Ngay lúc Lôi Đình đang bực bội, hắn nhận được một kiện hàng, hơn nữa còn là ở công ty.
Kiện hàng rất lớn. Nhân viên chuyển phát nhanh nói là vật phẩm quý giá, kêu người mở ra kiểm hàng tại chỗ.
Lễ tân nào dám mở đồ của tổng tài, chỉ có thể gọi điện thoại lên. Lôi Đình dẫn người xuống.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cái rương lớn như vậy, bên trong đựng cái gì a?
Sẽ không phải tập kích khủng bố gì chứ?
“Mở ra!” Lôi Đình trầm giọng hạ lệnh.
Mọi người tiến lên, hợp lực mở cái rương ra, giấy niêm phong trên rương được mở ra, lộ ra cảnh tượng bên trong. Đó là một cây thập tự, trên cây thập tự trói một người.
Thời Sênh: “...” Mẹ kiếp, tình hình gì đây?
Thời Sênh mở tin weibo đăng nhiều nhất kia, phát hiện là một cái thông báo cải biên, “Ma tướng” sắp cải biên thành phim hoạt hình.
“Ma tướng” trước đây biến mất kỳ lạ trên mạng, vốn có đề tài không nhỏ, lúc này lại đột nhiên đánh ra tin tức cải biên thành phim hoạt hình, “Ma tướng” thành công hot.
Quả là lợi hại. Ô Vân, vị nữ chính này lá gan cũng lớn thật đó!!
[Đào Tô: Tiểu Tín xem weibo rồi chứ?]
[Tô Tín: Vâng.]
[Đào Tô: Cái đó...]
Đào Tô muốn nói lại thôi, một lúc lâu mới gửi một đoạn tin nhắn đến.
[Đào Tô: “Ma tướng” là hạng mục quan trọng công ty chúng ta muốn theo vào. Tiểu Tín chị biết điều này khiến cho em khó mà tiếp nhận, nhưng em cũng đừng suy nghĩ quá nhiều. Đạo văn vĩnh viễn là đạo văn, em phải phấn chấn lên, làm ra tác phẩm còn xuất sắc hơn bộ này.]
Những lời này của Đào Tô thật ra tiết lộ không ít tin tức cho Thời Sênh.
Công ty Kuman tại sao phải đẩy mạnh “Ma tướng”? Còn là hạng mục quan trọng!
Mẹ nó cược một Nhị Cẩu Tử, lại là tác giả truyện đang tác oai tác quái, bộ cưỡng ép như vậy hay lắm sao?
[Tô Tín: Em không sao.]
[Đào Tô: Em về chưa? Chị đi thăm em nhé.]
Đào Tô vẫn chưa quên chuyện này.
[Tô Tín: Vẫn chưa.]
[Đào Tô: Thôi được, chị sẽ để ý tin tức giúp em.]
Đào Tô rõ ràng rất thất vọng. Thời Sênh không có chút bận tâm, tắt khung đối thoại tiếp tục chọc đại thần Ôn Cố đã nằm chết mấy trăm năm.
Nhưng đại thần Ôn Cố quyết định cứ nằm chết, cho nên bất kể Thời Sênh chọc thế nào, đều không nhận lại được câu trả lời nào cả.