Boss Là Nữ Phụ

Chương 1675 : Trẫm là thiên hạ (10)

Ngày đăng: 18:43 01/05/20


Tin tức Thời Sênh đưa một thiếu niên hồi cung còn được truyền đi nhanh hơn cả tin cô đến nhà Phạm đại nhân lục soát. Ai nấy đều hiếu kỳ cậu thiếu niên đó là ai.



Còn người nước Thục bị cướp người lúc này đang lên án và chỉ trích, cố nhịn đến không thể chịu nổi.



Đương nhiên là Thời Sênh không biết chuyện này.



Thời Sênh cho người chuẩn bị cho thiếu niên một căn phòng.



“Ba tháng này ngươi sẽ ở lại đây, cánh cửa đó có thể thông đến tẩm cung của ta.” Thời Sênh chỉ vào cánh cửa nối liền ở trong viện.



Thiếu niên tuy không lên tiếng phản đối nhưng vẫn duy trì khoảng cách với Thời Sênh.



Thời Sênh dẫn hắn đi làm quen với tất cả mọi nơi trong Hoàng cung, nghĩ lại từ khi hắn tỉnh lại còn chưa ăn gì, liền hỏi, “Ngươi có đói không?”



Thiếu niên lắc đầu.



“Lục ục...”



Thiếu niên vô thức che bụng lại, trên mặt thoáng qua một tia ảo não.



Thời Sênh bị bộ dạng đó chọc cười, “Đi ăn cơm thôi.”



Có lẽ sợ mình chống cự sẽ chọc Thời Sênh không vui, khiến cho bản thân phải trải qua một số chuyện đáng sợ, thiếu niên không phản kháng Thời Sênh, theo cô đi ăn cơm.



“Thay bộ y phục này đi.” Thời Sênh vuốt cằm nhìn bộ y phục đỏ trên người hắn.



Thiếu niên cúi đầu nhìn y phục trên người mình, đây là hỷ phục, có điều lớp áo có hình thêu bên ngoài đã bị hắn cởi bỏ, hắn cũng không thích bộ y phục này.



Thời Sênh bắt hắn cởi bỏ, hắn đương nhiên rất vui vẻ.



“Ngươi tên là gì.”



“... Trầm Bắc.”



“Họ Trầm à?” Họ này rất ít gặp, không đúng, đây là họ à?



Trầm Bắc xiết chặt cái thìa, “Không có họ.”



“Ta tên là Tiện Dương.”



“Ta biết.” Trầm Bắc nói một câu, rồi lại vội vã cúi xuống, giả bộ như vừa rồi chưa hề nói gì.
Phượng quân là vị trí có thể phong tùy tiện được sao?



Hơn nữa còn chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng về lai lịch cũng không đủ điều kiện sắc phong Phượng quân. Các đời Phượng quân xưa nay đều phải là người của Phượng Loan Quốc, hơn nữa thân phận địa vị cũng không được quá thấp.



“Trẫm xem lúc nào rảnh rỗi có thời gian sẽ nói đùa với người sau, bây giờ trẫm bận lắm. Cứ thế mà làm đi, đại lễ sắc phong vào ngày sinh thần của trẫm, đỡ phải rắc rối, ngươi đi chuẩn bị đi.”



“Bệ hạ, người không thể...”



Thời Sênh ôm quần áo rồi đi khỏi đại điện, hoàn toàn không cho Linh Di cơ hội nói thêm.



Thời Sênh mang quần áo đến cho Trầm Bắc. Trầm Bắc chỉ mở một khe nhỏ cho Thời Sênh, ngay cả mặt cũng không để lộ ra, cầm lấy quần áo rồi nhốt cô ở bên ngoài.



Nếu đổi lại là Nữ hoàng bình thường khác, thì ngươi làm như vậy sẽ bị cưỡng [Bíp] đó!!!



Thời Sênh giận dữ trở về tẩm cung của mình, nhàm chán xoay qua xoay lại ở tẩm cung, cuối cùng không biết nghĩ thế nào lại nhớ đến khối ngọc giản Mộ Bạch đưa cho cô trước kia.



Vị diện trước không có linh khí, cô vẫn không có cơ hội nhìn xem bên trong khối ngọc là thứ đồ chơi gì.



Vị diện này lại có linh khí...



Thời Sênh làm một tụ linh trận loại nhỏ, toàn bộ linh khí tập hợp ở xung quanh cô. Cô cũng không thể hấp thụ nó, trực tiếp dùng linh khí mở ngọc giản ra.



Ngọc giản lóe lên, phóng mấy chữ lên hư không.



[Tin nhắn đã hết hạn, không thể xem.]



[Tin nhắn đã hết hạn, không thể xem.]



[Tin nhắn đã hết hạn, không thể xem.]



Một hàng chữ liên tiếp xuất hiện, giống như trên màn hình máy tính bị kẹt.



Thời Sênh: “...”



Cái tên Mộ Bạch này đến để làm trò cười đấy à?



Còn có hạn sử dụng cơ đấy!!!



Sao không chứa mấy nội dung không thể mô tả nào đó ở bên trong luôn đi, cmn đồ thiểu năng!!