Boss Là Nữ Phụ

Chương 173 : Chiến khắp sever không đối thủ (21)

Ngày đăng: 22:08 28/04/20


Thời Sênh về tới nhà liền đăng nhập trò chơi.



Tầm Mặc đã online, đứng yên ở đó không nhúc nhích, không biết đã đợi bao lâu.



[Mật] Tầm Mặc: Tiếp tục?



Cô vừa lên, Tầm Mặc đã nhắn tin sang.



[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Ừ.



Cũng không biết Tầm Mặc mò ở đâu ra thông tin mà dường như cái gì cũng biết.



Thời Sênh hoàn toàn không cần phải lo lắng về nhiệm vụ, chỉ cần làm theo những gì Tầm Mặc nói là tới nơi.



Nhưng nhiệm vụ này quá rườm rà, cũng chẳng có tình cảm gì mãnh liệt, Thời Sênh làm một lát thì mất hứng thú, đứng luôn tại chỗ.



Tầm Mặc đi được một đoạn thì đột nhiên không đi tiếp được, quay đầu lại nhìn thì thấy thiếu nữ áo trắng đã ngồi xếp bằng xuống từ bao giờ.



Hắn không thể nào không quay lại.



[Mật] Tầm Mặc:?



[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Nhàm chán, không muốn làm.



[Mật] Tầm Mặc: …



[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Ta offline trước đây.



Thời Sênh out một cách quyết đoán, Tầm Mặc không hề có một chút cơ hội phản ứng nào.



Quý Yến nhìn bản đồ trống rỗng, bực bội đập lên bàn phím một cái.



Cái con bé mưa nắng thất thường này!



Tức chết hắn rồi.



Hắn bực bội đứng dậy, đi tới bên cửa sổ, kéo mạnh rèm ra.



Ánh nắng bên ngoài lập tức ùa vào, trùm khắp người hắn.



Quý Yến không vui nhíu nhíu mày, sau đó lại kéo rèm lại, đi tới đi lui trong căn phòng tối, thỉnh thoảng lại liếc nhìn màn hình máy tính một chút.







Sau khi offline, Thời Sênh log acc Chuông Gỗ tán phét với mấy con hàng Nguyệt Hạ một lúc, cô và Tầm Mặc bị nhốt trong bản đồ ẩn, toàn bộ thế giới cũng vì thế an tĩnh hẳn.



Thời Sênh nhàm chán tới mức muốn chết, không bao lâu lại thành buồn bực, không được phóng hỏa giết người làm cô chẳng còn tí hứng thú nào, quyết đoán tắt máy đi ngủ.



Hôm sau đi học nên không có thời gian online, chờ vào game lần nữa đã là ngày thứ ba.



Nhưng lúc mà cô log vào acc thì lại thấy acc mình không hề đứng ở chỗ offline lần trước mà lại ở trên một bản đồ cô chưa từng thấy.



Nhiệm vụ ẩn giấu cũng thay đổi.




[Thế giới] Ỷ Lan Thính Phong: …



[Thế giới] Mẹ Kiếp: …



[Thế giới] Gió Thổi Đũng Quần Mông Đít Ngứa: …



Thế giới lâm vào trạng thái im ắng quỷ dị.



Thời Sênh nhìn ba dòng thông báo kia cũng sắp ngu người rồi.



Vừa rồi, cô và Tầm Mặc cùng quay về cái hang kia.



[Mật] Hề Lễ: Ngươi nguyện ý chết vì hắn sao?



Chết vì ai?



Tầm Mặc?



Chết cái rắm, bà đây không thèm.



Động tác của Thời Sênh quá lanh lẹ, ý niệm vừa mới xuất hiện thì tay đã định nhấp vào không muốn.



Từ từ!



Mẹ nó, tay nhấp sai chỗ rồi!



Trong tình huống này, khẳng định câu trả lời phải là đồng ý mới đúng.



Khi Thời Sênh còn đang hối hận, toàn bộ màn hình như rung lên, dường như thế giới trong game đang sụp đổ.



[Mật] Hề Lễ: Trên thế giới này quả nhiên không có chân tình, một khi đã vậy thì cứ hủy diệt đi thôi.



Hình ảnh như bị vô số đao kiếm cắt vỡ, vỡ thành từng mảnh, từng mảnh.



Không có kỹ năng nào phát động được, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân vật đứng trong sự sụp đổ, như một con thuyền lá dập dềnh trên sóng biển, phiêu diêu không nơi nương tựa.



Đúng lúc Thời Sênh nghĩ hẳn là nhân vật phải chết không thể nghi ngờ thì sụp đổ lại dừng lại.



Sau đó ba dòng thông báo kia bắn ra, tiếp theo là pháo hoa rồi hoa hồng.



[Thế giới] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Tiểu Sênh Ca, cái tát này của muội đánh đau quá đấy, ha ha ha, nhưng mà thật sảng khoái. P/s: Hào ca, chúng ta có thể không hẹn hò được không?



Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết liền phá vỡ không khí im ắng.



Thế giới lập tức sôi trào theo.



[Thế giới] Mẹ Kiếp: Thập Lý Sênh Ca và đại thần Tầm Mặc biến mất lâu như thế, vừa lên là đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy, định quậy kiểu gì thế?



[Thế giới] Phiên Phiên Khởi Vũ: Thập Lý Sênh Ca và đại thần Tầm Mặc kết hôn…



[Thế giới] Ta Chỉ Xem Kịch Thôi: Không phải Thập Lý Sênh Ca và đại thần Tầm Mặc cố ý đấy chứ?