Boss Là Nữ Phụ
Chương 1752 : Đại thần nghiện game (9)
Ngày đăng: 18:44 01/05/20
Thời Sênh vừa định tìm người để hỏi thăm tin tức thì lại có tin tức nhảy ra làm cô sợ tới run tay.
[Mật] Dư Quý: Thêm.
Nhìn cái tên kia thôi cũng biết là ai rồi.
[Mật] Ông Nội Bây: Em không thêm thì sao?
[Mật] Dư Quý: Tôi trở về em sẽ biết.
[Mật] Ông Nội Bây: Vậy anh về đi, hiện tại về ngay, em nhớ anh.
Ông đây tán anh dễ như trở bàn tay.
[Mật] Dư Quý: Còn hai cuộc họp nữa, 7 giờ tối sẽ về, thêm.
[Mật] Ông Nội Bây:...
Phượng Từ có độc, sợ quá, run lẩy bẩy...
Thời Sênh vốn định xin bạn tốt, ai ngờ lại nhấp nhầm vào phần thông tin của hắn, cấp 45 lóe sáng suýt chút nữa làm Thời Sênh mù mắt, cô vội vàng xin kết bạn.
[Mật] Ông Nội Bây: Đại thần, mang em đi làm nhiệm vụ đi!
Cô mới cấp 0 nên căn bản không đánh lại được đám sói da dày thịt béo kia. Vợ mình đùi to thế không ôm thì quá đáng tiếc, còn có thể bồi dưỡng tình cảm, ôi chà, đây mới chính là tư thế yêu đương chứ.
[Mật] Dư Quý: Hửm?
[Mật] Ông Nội Bây: Cái nhiệm vụ đêm qua ấy, em 0 cấp không đánh lại được.
[Mật] Dư Quý: Vậy đừng đánh nữa.
[Mật] Ông Nội Bây:...
Cái loại anh như thế mà còn muốn tán ông à? Nằm mơ đi cưng!
Thời Sênh tắt kênh chat riêng. Dù Dư Quý có nhắn gì cô cũng không thèm để ý tới hắn. Cuối cùng tài xế phải gõ cửa tiến vào nói cho cô biết là cậu Ba nhà ông ta đã đồng ý rồi.
Tuy rằng tài xế chẳng biết là đồng ý cái gì.
Thời Sênh lại mở chat riêng, đúng lúc Dư Quý nhắn tin tới.
[Mật] Dư Quý: Đánh con nào?
[Mật] Ông Nội Bây: Sói cấp 10 ở Thanh Thảo Đường, chẳng phải tối qua anh thấy rồi sao?
Rất nhanh, nick Dư Quý lại online. Người luyện game thuê làm hết phận sự đi theo Thời Sênh, cô bảo làm gì thì làm đó. Cô bảo người luyện thuê để Dư Quý nằm chết giữa đường, sau đó trên kênh Thế giới liền có một loạt tin tức có tiêu đề Đại thần luẩn quẩn trong lòng nên ra Thanh Thảo Đường tự sát.
Mọi người đang thảo luận tới vui vẻ thì lại có một xô máu chó đột nhiên bị hắt vào.
[Thế giới] Lưu Huỳnh Phi Tiên: Nhất Tiếu Khuynh Thành, mày không biết xấu hổ à? Rõ ràng là quái của bọn tao, mày đột nhiên nhảy vào tranh là có ý gì?
[Thế giới] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Tao thấy mày đánh nửa ngày quái cũng không chết nên giúp mày đánh thôi mà.
[Thế giới] Lưu Huỳnh Phi Thiên: Một nick mới có mười mấy cấp mà cũng định chạy vào giúp đỡ? Nhất Tiếu Khuynh Thành, mày nghĩ bọn tao ngu à?
[Thế giới] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Thì ra bọn mày không ngu à?
[Thế giới] Lưu Huỳnh Sương Tuyết: Nhất Tiếu Khuynh Thành, mày muốn chết đúng không?
[Thế giới] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Còn lâu tao mới muốn chết ấy. Thôi các em cứ chầm chậm mà chơi, chị đi đây.
[Thế giới] Lưu Huỳnh Phi Tiên: Mẹ, chạy trốn nhanh thật. Nhất Tiếu Khuynh Thành, có bản lĩnh thì mày đừng có chạy.
[Thế giới] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Xin lỗi nhá, em chỉ là nick nhỏ, không chạy sợ sẽ bị các chị đánh chết, tốt nhất là cứ chạy trước cho an toàn.
Thời Sênh nhìn ID của Nhất Tiếu Khuynh Thành một hồi lâu thấy không có thêm động tĩnh gì mới gọi Hệ thống.
[Chuyện giề?] Hệ thống tỏ vẻ không kiên nhẫn.
“Nhị Cẩu Tử, có phải gần đây mi bước vào thời kỳ mãn kinh không thế?” Tính tình càng lúc càng nóng nảy. Như thế không tốt đâu, phải bình tĩnh.
Hệ thống tức giận tới mức muốn dừng hoạt động.
Nếu không phải tại Ký chủ thiểu năng trí tuệ này thì nó có thể giống như bây giờ sao?
[Có rắm thì đánh đi.]
“Mi chưa cho ta cốt truyện của thế giới này.”
[Cốt tryện vô dụng với cô.] Xem thế giới trước đi, cốt truyện có ý nghĩa gì đâu chứ?
“Cho ta.”
[...] Cô trâu!
Bản Hệ thống nhịn!
Nhịn tới mức người thường cũng không nhịn nổi.