Boss Là Nữ Phụ

Chương 1834 : Vua tinh linh (18)

Ngày đăng: 18:46 01/05/20


Thời Sênh gặp lại đám người Phong Tư đã là mấy ngày sau.



Họ bị nhốt trong một thông đạo. Dị thú chỉ còn lại hai con, những con khác không thấy đâu nữa. Đội ngũ của họ cũng tổn thất gần một phần ba.



“Sao lại gặp phải ngôi sao chổi này nữa rồi.” Thời Sênh vừa xuất hiện đã có người phẫn nộ hét lớn.



“Nhìn thấy ta không vui sao?” Thời Sênh híp mắt cười.



Mọi người: “...” Vui cái khỉ gì, lần nào gặp phải cô ta cũng không có chuyện gì tốt đẹp.



“Đó là ai?” có người chú ý đến một người bọc áo choàng đi theo sau Thời Sênh, khuôn mặt đó khiến mọi người nhìn đến thất thần. Kính Lâm không thoải mái lắm khi đối mặt với những ánh mắt như vậy, giơ tay ra lấy mũ đội lên rồi lùi về trong bóng tối.



“Đó là vua tinh linh.” Trong góc không biết có ai đã hô lên.



Trong đầu mọi người lướt qua ý nghĩ chẳng phải tộc tinh linh đã diệt vong rồi hay sao?



Giây lát sau đã chuyển biến thành vua tinh linh chẳng phải có thể giúp họ trị thương hay sao?



“Thì ra là vua tinh linh, không biết các hạ có thể ra tay tương trợ được không?” Tinh linh vốn lương thiện, chắc chắn hắn sẽ giúp đỡ chữa trị cho họ.



“Chúng ta có rất nhiều người bị thương, nếu các hạ nguyện giúp đỡ chữa trị, chúng ta sẽ rất cảm kích.”



Đây là suy nghĩ của người vừa hỏi. Thế nhưng lúc này Thời Sênh đang đứng bên cạnh Kính Lâm, sao cô có thể để Kính Lâm ra tay được.



“Hi Vi?” Kính Lâm đè thấp giọng gọi cô.



Thời Sênh gắt gao nắm chặt lấy tay hắn, “Đừng quên mục đích của ngươi. Bây giờ ngươi cứu những người này nhưng chưa biết chừng lúc nào đó họ sẽ phản bội lại. Ta không muốn chuyện như vậy xảy ra lần nữa.”



Kính Lâm có thể giãy giụa đẩy Thời Sênh ra, thế nhưng hắn không hề dùng sức.



Từ nơi sâu thẳm trong lòng hắn lại tán đồng với lời cô nói.



Kính Lâm kinh ngạc, mấy ngày này hắn ở lâu với cô, có phải là não bị úng nước rồi không?



“Kính Lâm, sự lương thiện của ngươi có thể giữ lại cho một mình ta là đủ rồi.”



Câu nói cô nói ngày hôm đó, mấy ngày gần đây cứ như âm thanh ma quái văng vẳng bên tai hắn.



“Các hạ?”
Hạ thống lĩnh: “...”



Mọi người nhìn nhau, trong lòng đang nghĩ giống Hạ thống lĩnh, sao đi đến đâu cũng gặp phải con yêu nữ xui xẻo Hi Vi này.



Duy chỉ có Hạc gia chủ đang nhìn Kính Lâm bị che đi dưới lớp áo choàng, không ngờ cô ta đưa được hắn ra ngoài thật...



Hắn lặng lẽ lùi lại phía sau đám người. Chuyện khi xưa, tuy Hạc gia được người ta chỉ điểm, nhưng suy cho cùng cũng là người tham dự vào trong đó, có thể lánh mặt thì lánh mặt, tránh bị báo thù.



Đám dị thú này như thể không biết nói chuyện, chúng đưa người vào thì đứng sang một bên. Những chuyện sau đó đều giao lại cho mấy người này.



“Được rồi, bây giờ không phải là lúc tranh cãi, trước tiên phải mở cánh cửa này ra đã, chúng ta có thể ra ngoài được rồi, có chuyện gì thì để ra ngoài rồi nói sau.” Có người đứng ra dàn xếp.



Những người còn lại có lẽ cũng muốn nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, bây giờ họ không bị quản thúc bởi Thời Sênh, mà là dị thú.



Họ dồn sự chú ý lên bức tường dán đầy bùa đó, “Đây chính là cánh cửa mà hắn nói sao?”



“Có lẽ là ở đây, dị thú đưa chúng ta đến đây, có lẽ không sai đâu. ”



“Những lá bùa này...” Có người tiến lên quan sát, “Sao lại có của gia tộc ta?”



Người đó vừa nói, những người khác cũng chạy tới theo.



“Cũng có của nhà ta...”



“Nhà ta cũng có.”



Mỗi nhà đều có ký hiệu riêng trên bùa, không sửa linh tinh, nên rất dễ nhận ra.



Mấy người Phong Tư không cử động. Hạ thống lĩnh và người bên cạnh hắn thấp giọng thầm thì, dường như đang bàn bạc gì đó. Phong Tư thỉnh thoảng lại nhìn lướt sang Thời Sênh, trong ánh mắt đã không còn chút áy náy lúc trước nữa.



Thời Sênh toét miệng cười, nụ cười mang đầy ác ý.



Tim Phong Tư bỗng nhiên đập mạnh, thế nhưng đã nhanh chóng điều chỉnh lại. Toàn thân cô ta toát lên khí thế sắc bén đối mặt Thời Sênh. Cô ta có thể ngồi được vào vị trí này, đương nhiên là cũng có vài phần bản lĩnh.



Thế nhưng Thời Sênh lại nhìn đi chỗ khác, không nhìn cô ta nữa.



Phong Tư có cảm giác máu nóng bừng bừng đang chảy trong người.