Boss Là Nữ Phụ

Chương 1850 : Ám dạ huyết chú (4)

Ngày đăng: 18:46 01/05/20


Thời Sênh nghịch điện thoại di động, nam sinh có thể nhìn thấy rõ ràng là cô đang bấm một dãy số.



Ánh mắt hắn tối sầm lại, duỗi tay định cướp lấy điện thoại, nhưng không ngờ lại vồ hụt. Thiếu nữ dễ dàng tránh sang một bên rồi đứng yên, giơ điện thoại lên bên tai: “Alo, tôi muốn báo án, có người giết người, địa chỉ ở...”



Tốc độ nói chuyện của Thời Sênh rất nhanh, lúc nam sinh kia xông tới thì cô đã nói xong rồi.



Thiếu nữ ném cho nam sinh một nụ cười mỉm.



“Cô...” Vẻ mặt của nam sinh cứng đờ. Hắn nhìn Thời Sênh rất cảnh giác, “Cô là ai?”



“Nhân chứng của vụ án.” Thời Sênh chỉ vào mắt mình, sau đó lại nhét điện thoại vào trong túi, kiêu ngạo liếc nhìn nam sinh, “Giờ muốn giết tôi diệt khẩu à?”



Nam sinh hít sâu một hơi, “Cô có biết thứ vừa rồi là gì không hả?”



Thời Sênh cười đầy lưu manh, “Biết hay không cũng chẳng quan trọng, quan trọng là tôi nhìn thấy anh giết người.”



Nam sinh: “...”



Đứa con gái này bị điên rồi à?



Nhìn thấy người ta giết người mà còn... hưng phấn như thế?



“Cô biết tôi sao?” Nam sinh hỏi với vẻ khẳng định, “Rốt cuộc cô là ai?”



“Hội trưởng đúng là quý nhân hay quên chuyện, không lâu trước đây vì lựa chọn của anh mà tôi bị ép phải nhảy lầu, nhanh như thế mà đã quên rồi là không tốt lắm đâu?”



Bị bắt nhảy lầu?



Cảnh Mộ lục lọi trong ký ức một chút, lập tức nghĩ tới buổi tiệc chào đón tân sinh viên kia.



“Là cô...” Tòa nhà cao như thế mà cô ta đã hồi phục nhanh như thế sao?



Hắn chỉ chịu trách nhiệm giải quyết trong phạm vi huyết tộc, không phải chịu trách nhiệm cho các chuyện sau đó, vì thế hắn cũng không biết cô ta bị thương nặng thế nào. Nhưng dựa theo lý thuyết, người bình thường mà nhảy xuống từ tầng cao như thế, có thể sống được cũng đã xem như kỳ tích, thế mà giờ cô ta còn có thể tung tăng đi lại khắp nơi rồi...




Gã đàn ông kêu lên một tiếng rồi đổ gục xuống mặt đất.



Thời Sênh vẫy cánh tay, mẹ nó, đau quá đi mất!



Mấy người đối diện sững sờ, bọn họ còn tưởng đây chỉ là một nữ sinh tay trói gà không chặt, kết quả lại là một cái xương khó nhằn.



Vài người cùng xông lên.



“Giỏi thật...” Nam sinh đeo khuyên tai đầu lâu đứng bên ngoài cảm thán, “Đáng tiếc hình như thân thể quá yếu nên không có sức lực mấy, chiêu thức cũng đầy lỗ hổng, toàn phải dựa vào tốc độ, có điều đúng là rất giỏi.”



Nam sinh đeo khuyên tai đầu lâu vừa mới cảm thán xong thì tiếng còi cảnh sát càng lúc càng gần hơn.



Vẻ mặt hắn lập tức thay đổi, người bên kia cũng bị Thời Sênh quật ngã xuống đất.



Nam sinh đeo khuyên tai đầu lâu thấy tình huống không ổn liền nói với những người đó: “Lui lui lui, mau đem thi thể đi, dọn sạch hiện trường đi đã.”



Những người đang lăn lộn trên mặt đất lập tức bò dậy, tập tễnh đi về phía bên kia dọn dẹp hiện trường.



Bọn họ vừa đi, xe cảnh sát liền tới. Người bên trên xuống xe, đầu tiên quan sát xem bọn họ có vũ khí hay không, sau khi xác định là không có mới tiến lên, “Có chuyện gì thế này, là ai báo cảnh sát? Ai giết người?”



Không thấy có thi thể nào ở hiện trường, chỉ có ba thanh niên đứng ở đây, vì thế cảnh sát liền cảm thấy đây là báo án giả.



“Không có gì, không có gì, là... cô em nhà tôi đang cáu kỉnh, không thể dỗ được thôi mà. Ai biết nó quýnh lên liền báo cảnh sát.” Nam sinh đeo khuyên tai đầu lâu lập tức tiến lên hòa giải.



Mặt chú cảnh sát lập tức trầm xuống, “Các cô cậu có biết làm thế là phạm pháp không hả? Chuyện này có thể để các người đùa giỡn được à? Đi nào, tất cả theo chúng tôi về đồn.”



Hiện tại, đám người trẻ tuổi này không dạy dỗ cẩn thận thì bọn họ sẽ không biết trời cao đất dày là gì, phải báo phụ huynh tới mới được!



Mấy người cảnh sát không cho ai giải thích liền áp giải tất cả lên xe, vậy mà Thời Sênh cũng ngoan ngoãn lên theo.



[...] Ký chủ lại định làm gì đây?