Boss Là Nữ Phụ

Chương 1880 : Ám dạ huyết chú (34)

Ngày đăng: 18:46 01/05/20


Thời Sênh cầm huyết thanh về nhà tiêm vào cho Tinh Thuần. Hiệu quả rất tốt, sau khi tiêm vào, tình hình của Tinh Thuần liền khá hơn rất nhiều.



“Chị... Chị, anh em thế nào rồi? Anh em đâu?” Tinh Thuần vừa tỉnh lại đã kéo tay Thời Sênh hỏi về Tinh Qua.



Thời Sênh bình tĩnh đáp: “Chị không biết.” Để thợ săn quỷ hút máu chuyển đồ cho thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó rồi.



Hốc mắt Tinh Thuần đỏ bừng: “Chị... em rất sợ.”



Thời Sênh vỗ nhẹ đầu cô ta.



Tinh Thuần lặng lẽ khóc trong phòng. Cô ta thấy rất khó chịu, không phải khó chịu về thân thể mà là khó chịu trong tim.



Cô ta cảm thấy nhất định anh trai mình đã xảy ra chuyện gì đó rồi.



“Em muốn đi tìm anh em.”



Thời Sênh ấn cô ta xuống: “Em tỉnh lại đi, như em bây giờ ra ngoài cũng chỉ là tìm chết, đừng uổng phí thuốc mà anh của em tìm về cho em.”



“Không, em muốn đi tìm anh ấy, em chết cũng phải chết cùng một chỗ với anh trai em. Chị, chị để em đi. Em không thể mất đi anh trai mình được.” Tinh Thuần giãy giụa, nước mắt tràn ra khỏi khốc mắt, rơi xuống tay Thời Sênh, nóng bỏng.



Cô không tốn nhiều sức lắm là có thể giữ được Tinh Thuần, nhưng cô lại buông lỏng tay ra, Tinh Thuần lảo đảo chạy ra khỏi cửa.



Thời Sênh thong thả lau nước mắt trên mu bàn tay, thở dài rồi cũng ra ngoài theo.



...



Huyết tộc phương Đông và huyết tộc phương Tây đã khai chiến toàn diện, chiến trường hầu hết ở các vùng hoang vu dã ngoại. Vì thế, trong tình thế con người hoàn toàn không biết, đại chiến thế giới lần thứ ba đã bắt đầu.



Tinh Thuần đi xuyên qua rừng cây, cô ta đi được một lát lại nghỉ, mặc dù huyết thanh có hiệu quả nhưng thân thể của cô ta vẫn chưa tốt hẳn. Cô ta vẫn cảm thấy khó chịu nếu tiếp xúc với ánh mặt trời quá mãnh liệt.



Cô ta một nắng hai sương bò tới được chiến trường đầu tiên của huyết tộc, vừa nhìn đã thấy xác huyết tộc rải đầy mặt đất.



Cô ta chưa bao giờ biết, thì ra lại có nhiều huyết tộc như thế.




Thời Sênh đứng ở một nơi cao nhìn xuống chiến trường đẫm máu bên dưới.



“Không ngờ thợ săn quỷ hút máu lại đứng về phía huyết tộc vào lúc này.” Thời Sênh hơi ngạc nhiên, cô vừa nhìn thấy có cả thợ săn quỷ hút máu lẫn trong đám huyết tộc.



“Huyết tộc phương Tây luôn trực tiếp hút máu người. Nếu thợ săn quỷ hút máu không ngăn cản, một khi huyết tộc phương Tây tiêu diệt chúng tôi rồi thì tiếp theo sẽ tới lượt thợ săn quỷ hút máu thôi.”



Mưa hoa đầy trời trút xuống, Hề Mạn một thân đỏ rực như lửa đứng trên chạc cây, lên sân khấu rất đột ngột nhưng cũng rất phong cách.



Khóe miệng Thời Sênh khẽ giật: “Cô có thời gian ở đây làm màu thì sao không xuống giúp một tay đi?”



Hề Mạn nhảy từ trên cao xuống, quan sát Thời Sênh với vẻ nghi hoặc như đang nhìn một quái vật: “Cô tới đây làm gì?” Còn mang theo vị sát thần Thanh Yến kia nữa.



Tinh Thuần vẫn sợ hãi Hề Mạn như trước, trốn ra sau lưng Thời Sênh, chỉ để lộ ra đôi mắt. Hề Mạn hơi nghiêng đầu sau đó cười quyễn rũ: “Thì ra là vì Tinh Qua.”



“Cô... Chị đã gặp anh em rồi sao?” Tinh Thuần cẩn thận hỏi chuyện.



Ánh mắt Hề Mạn tràn ngập vẻ phong tình, cô ta nhìn về phía chiến trường: “Có thấy mấy cây cột sau đám huyết tộc phương Tây kia không?”



Tinh Thuần nhìn về phía đó, ở sau lưng đám huyết tộc phương Tây có mấy cây cột. Cây cột được làm từ bùn đất, có huyết tộc đứng ở bên trên, không có gì kỳ quái cả.



“Tinh Qua ở trong một những cây cột đó.”



Tinh Thuần kinh ngạc nhìn Hề Mạn. Hề Mạn vẫn cười đầy quyến rũ như cũ: “Tôi cũng không ngờ hắn sẽ vì cô bé mà cam tâm tình nguyện bị chôn vào trong cây cột đó. Cô bé có biết huyết tộc bị chôn vào trong đó rồi, lúc đi ra sẽ có bộ dạng thế nào không?”



“Thế nào... Bộ dạng thế nào?” Tinh Thuần run rẩy hỏi.



“Cô bé sẽ nhanh chóng nhìn thấy thôi.” Mưa hoa quanh Hề Mạn càng lúc càng dày đặc, bọc lấy cô ta đi về phía chiến trường.



Đúng lúc cô ta vừa nhảy xuống chiến trường, trong đám huyết tộc phương Đông, mấy người ở trong lâu đài cổ lập tức hiện thân. Những huyết tộc có địa vị cũng xuất hiện, đứng thành một nhóm với Hề Mạn. Các huyết tộc còn lại thì lùi về sau, dường như chuẩn bị có hành động lớn nào đó.



Bóng tối bao phủ lên huyết tộc phương Tây, bọn họ nhanh chóng lui về sau.