Boss Là Nữ Phụ

Chương 191 : A từ, hẹn gặp lại! (7)

Ngày đăng: 22:09 28/04/20


Người của Cửu U Điện đến làm mất danh dự là chuyện đại sự, phía học viện thể hiện vô cùng quan tâm.



Thời Sênh thực sự không gây họa nữa, nhưng cô vẫn bị người khác gây khó dễ.



Khi nhận được thông báo, ông chú phóng khoáng đã đi tìm Chung Thập Nhất đánh nhau, kết quả là bị ngược tơi tả quay về.



“Dao Quang, ta xin lỗi con.” Ông chú phóng khoáng khuôn mặt bi thảm như thể sắp tiễn Thời Sênh vào chỗ chết.



Được thôi, trong mắt họ chính là đi vào chỗ chết.



Điểm võ lực của Cửu U Điện, học viện Cửu Châu không thể bì được, đánh không lại người ta thì do dù bạn có là cường hào ác bá thì cũng phải nín nhịn.



“Thầy cũng bỏ cho Tần Lang Nguyệt một cái phiếu là được rồi.” Khóc cái quỷ gì!



Mỗi vị đạo sư đều có một phiếu bầu, người bị chọn, he he, coi như xui xẻo, yên tâm đi chết đi!



Còn lại là tập thể bỏ phiếu, bị bỏ phiếu sao?



Vậy chỉ có thể là do ngươi ăn ở không tốt.



“Nhưng…” Đại hán thô lỗ trưng ra bộ mặt ngứa đòn, “Ta đã dùng hết rồi.”



Thời Sênh: “...” Cái đồ thiếu não này!



Tuy không có phiếu của đại hán thô lỗ nhưng Tần Lang Nguyệt vẫn bị bỏ phiếu tập thể, trở thành một thành viên của đội quân đi vào chỗ chết.







Vào ngày người của Cửu U Điện đến, toàn bộ học viện đều chìm đắm trong tâm trạng bị kìm nén.



Đối phương đến để làm mất mặt học viện, chỉ nghĩ đến đã thấy chẳng vui vẻ gì, bầu không khí không thể không u ám.



Thời Sênh không tới xem náo nhiệt, cô đang giết người.



Giết ai?



Không biết là do ai phái tới, dù sao cũng là người dâng đến tận cửa, không giết thì quá phí.



Thời Sênh giơ thiết kiếm lên nhẹ nhàng ra tay giết người, thanh kiếm đó uống máu xong toàn thân kiếm lóe lên ánh sáng màu đỏ quỷ dị, khi vẫy vẫy, ánh sáng màu đỏ thoáng ẩn thoáng hiện trong không khí.
Bắt về! Bắt ông nội nhà ngươi! Xem cô là con chuột bạch chắc?



Thời Sênh ra tay rất dứt khoát, không chút nương tay, hơn nữa còn tấn công rất gian trá, hai người đó còn chưa kịp nhìn rõ Thời Sênh ra tay thế nào đã nằm trên mặt đất rồi.



Khi điểm vũ lực không ngang bằng thì phải đấu bằng tốc độ.



Thời Sênh sầm mặt nhìn Bộ Kinh Vân, đột nhiên nhằm vào người bên cạnh hắn.



Những người còn lại kinh ngạc: “Bảo vệ điện chủ!”



Nhưng có khá nhiều người, điểm võ lực của Thời Sênh không sánh được, cô lấy ra quả cầu nhỏ màu tím chứa sấm sét, dẫn dụ mấy người đó sang bên cạnh, trực tiếp dẫm đạp mấy người bọn họ xuống chân.



“Bùm!”



“Bùm!”



Mặt đất rung mạnh khiến bầy chim sợ hãi bay mất, Thời Sênh nhân cơ hội đó tiến đến bên cạnh Bộ Kinh Vân, giải quyết người đứng bên cạnh hắn rồi túm hắn lên thiết kiếm, bay ra ngoài bìa rừng.



Bộ Kinh Vân định phản kháng, nhưng còn chưa phản kháng được bao lâu đã bị Thời Sênh áp xuống dưới thân, “Bị thương rồi thì đừng động đậy lung tung, cẩn thận ta giết chết ngươi.”



Vừa nãy, khi đám người đó ấn Bộ Kinh Vân xuống, cô nhìn thấy Bộ Kinh Vân muốn phản kháng nhưng dường như không có lực.



Nhưng hắn lại có thể bay lên, chứng tỏ không phải không có tu vi mà chỉ có thể là bị thương.



Bộ Kinh Vân trợn trừng mắt nổi giận, “Ngươi có biết bản tôn là ai không?”



“Ta không quan tâm ngươi là ai, chỉ biết bây giờ ta muốn cướp ngươi về làm áp trại phu quân của ta, ngoan nào, nếu không ta sẽ giết chết ngươi.” Thời Sênh vỗ vỗ mặt Bộ Kinh Vân, “Khi nào về ta phải cho ngươi uống thuốc mới được, nếu không ngươi lại chạy lung tung.”



Ừm, chủ ý này tuyệt lắm!



Quả nhiên rất thích xã hội không có pháp luật này!



[…] Hệ thống đã khóc ngất trong nhà vệ sinh.



Từ sau khi thành danh, Bộ Kinh Vân chưa từng bị sỉ nhục như thế. Nữ nhân này lại dám nói muốn hắn làm áp trại phu quân của cô, sau đó động chút là đòi giết hắn, còn đối xử với hắn thô bạo như vậy nữa…



Người đâu, hắn muốn xử trảm nữ nhân này.