Boss Là Nữ Phụ

Chương 1959 : Chúa tể của tinh tế (5)

Ngày đăng: 18:48 01/05/20


“Gia chủ, có gì phân phó ạ?” Giọng Thập Phương vĩnh viễn đều nghiêm túc như vậy, tùy thời có thể chấp hành mệnh lệnh của Thời Sênh bất cứ lúc nào.



“Khởi động tàu Vô Cực, tập hợp đội số mười của Trảm Long Vệ, chuẩn bị xuất phát.”



Thập Phương trợn trừng mắt.



Tàu Vô Cực...



Do Hạ gia chủ tự tay chế tạo.



Cái tên Vô Cực ngụ ý rằng nó có khả năng vô hạn, không có điểm cuối cùng.



Tàu Vô Cực là tác phẩm đỉnh cao của Hạ gia chủ, nhưng tàu Vô Cực vừa mới đưa tới trong tay gia chủ nhà anh ta thì Hạ gia liền xảy ra chuyện. Gia chủ chưa bao giờ khởi động tàu Vô Cực, bọn họ cũng chưa bao giờ được chứng kiến sức mạnh của con tàu này.



Nhưng đồ mà Hạ gia chế tạo sẽ tuyệt đối không phải vật phàm.



Hiện giờ gia chủ lại muốn khởi động tàu Vô Cực...



Thập Phương hít sâu một hơi: “Gia chủ, lúc trước tàu Vô Cực được cài đặt để Thần Hành là trung tâm điều khiển, giờ không có Thần Hành....”



“Anh cứ đi chuẩn bị là được.”



“Vâng...” Trong lòng Thập Phương dấy lên sự kích động, có lẽ gia chủ định làm chuyện lớn rồi.



Mắt thấy Thời Sênh muốn dừng trò chuyện, Thập Phương lại vội vàng hỏi tiếp: “Gia chủ, chỉ mang đội mười Trảm Long Vệ thôi thật sao?”



Trảm Long Vệ có tổng cộng mười phân đội, đội mười là phân đội số mười. Đội mười có số lượng ít nhất nhưng toàn là nhân tài toàn diện. Có thể tiến vào đội mười đều là tinh anh trong chín đội còn lại tuyển chọn ra.



“Đủ rồi.” Thời Sênh không hề để ý: “Dẫn bọn họ theo cũng chỉ là để bảo vệ Phượng Từ thôi chứ tôi thì không cần.”



Thập Phương: “...”



Được rồi, trước giờ gia chủ luôn đơn thương độc mã.



Nếu mà không có Phượng Từ, có khi gia chủ còn chẳng mang theo một người nào ấy chứ.



“Ba ngày sau xuất phát.” Thời Sênh chốt lại thời gian sau đó tắt trò chuyện.




Thời Vũ là con vợ cả, thiên phú rất tốt, cũng rất thông minh, không đối đầu với Thời Sênh, lại nhận được Hồng Nhận nên cuộc sống của cô ta ở Thời gia cực kỳ thoải mái.



Người bên cạnh lập tức khoe khoang, “Đó là Ngân Hồ, không biết gia chủ lấy nó về từ đâu, chính tôi đã cho người sửa chữa nó mà. Nhưng sau đó tôi cũng chẳng nhìn thấy nó, tôi còn tưởng gia chủ tự mình cất giữ, ai ngờ là ném ở đây.”



“Ngân Hồ... Đừng nói với tôi là Ngân Hồ của tinh hệ Xích Nguyệt đấy nhé.”



“Toàn Tinh Tế này còn có Ngân Hồ nào khác nữa sao?”



Mọi người: “...”



Gia chủ thật quá tùy hứng rồi.



Đây là siêu năng cơ giáp đấy, không phải cơ giáp bình thường đâu, thế mà lại ném nó ở nơi này!



Đúng lúc mọi người đang thảo luận thì tàu Vô Cực thong thả bay lên, cả thân mình lộ ra trước ánh sáng mặt trời. Mọi người đều ngẩng đầu nhìn tàu Vô Cực đang muốn giương cánh bay cao.



Công tác chuẩn bị trước lúc nào cũng buồn tẻ, yêu cầu lặp đi lặp lại kiểm tra ở cùng một chỗ.



Lúc đầu người nhà họ Thời vẫn đứng vây xem, nhưng sau đó thì dần chẳng có hứng thú nữa. Rốt cuộc, đứng nhìn một thứ không nhúc nhích mấy tiếng đồng hồ sẽ đều khiến người ta rất mệt mỏi.



Hai ngày sau.



Thời Sênh dẫn Phượng Từ quay về nhà chính.



Một đám người đứng ở nơi xa không dám tiến lên, đại đa số tầm mắt đều dừng trên người chàng trai xinh đẹp đứng bên cạnh Thời Sênh. Chàng trai giống như một vật phát sáng, mỗi hành động nhỏ cũng đều tỏa ra ánh sáng kinh người khiến mọi người thấy thoải mái và ấm áp.



Nhưng đây chỉ là ảo giác mà thôi, khi tầm mắt của thiếu niên đảo qua, quả thực chẳng khác nào từ thiên đường ngã xuống địa ngục.



Bọn họ không hiểu nổi, tại sao lại có người cực đoan như thế chứ.



Thật sự không phải kẻ phân liệt nhân cách đấy chứ?



Mọi người thấp thỏm lùi về sau một đoạn, không dám tiếp tục nhìn chàng trai đó nữa, chỉ hy vọng hắn mau chóng đi qua mình.



Loại biến thái này vẫn để dành cho gia chủ thì hơn.