Boss Là Nữ Phụ

Chương 213 : A từ, hẹn gặp lại! (29)

Ngày đăng: 22:09 28/04/20


"Được rồi, Thẩm Dao Quang, mau giao Thất Sắc Liên Hoa ra đây.”



Người vừa phế tu vi Tần Lang Nguyệt vừa thu tay, đã có ngay người gào lên với Thời Sênh.



Tu vi của Tần Lang Nguyệt đã bị phế, một nhóm người muốn có Thất Sắc Liên Hoa lập tức trở nên hưng phấn, ánh mắt nhìn Thời Sênh càng trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết.



Linh Thánh đó, thật quá mê hoặc.



Thời Sênh khóe miệng khẽ nhếch, ngữ khí châm chọc, “Ta không có Thất Sắc Liên Hoa gì hết.”



Vừa nãy cô không hề thừa nhận Thất Sắc Liên Hoa đang ở trên người cô.



Mấy người này có phải não bị heo gặm rồi không? Tần Lang Nguyệt nói nó ở trên người cô thì tức là ở trên người cô sao?



Não phẳng!



“Thẩm Dao Quang, ngươi có ý gì? Mau giao Thất Sắc Liên Hoa ra đây.”



“Ngươi đừng cố kéo dài thời gian, chúng ta có nhiều người như vậy, ngươi muốn nuốt lời cũng không có bản lĩnh ấy đâu.”



“Có nghe hiểu tiếng người không vậy? Ta nói ta không có Thất Sắc Liên Hoa.” Thời Sênh giảm tốc độ nói xuống mức vô cùng chậm, khiến tất cả mọi người có mặt đều nghe rõ.



“Bọn ta đã làm được yêu cầu của ngươi, Thẩm Dao Quang, ngươi đừng có nuốt lời, giao Thất Sắc Liên Hoa ra đây, nếu không kết cục của cô ta chính là kết cục của ngươi.” Một nười đàn ông cao lớn chỉ vào Tần Lang Nguyệt, khuôn mặt hung dữ nói.



“Thẩm Dao Quang, đừng cố khiêu khích tính nhẫn nại của bọn ta, mau giao Thất Sắc Liên Hoa ra đây.”



“Mau giao ra đây…”



“Nhanh lên…”



Mỗi người một câu hét lên vô cùng hứng khởi.



Thời Sênh mặc kệ bọn chúng, đi đến bên Tần Lang Nguyệt, người bên đó khẩn trương nhìn cô ta như thể đang chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.



Thời Sênh cũng không để ý, cúi người xuống, cầm lấy cổ tay Tần Lang Nguyệt.



“Thẩm… Dao Quang…” Tần Lang Nguyệt ngẩng đầu lên đầy khó khăn, trong mắt đầy những tia máu, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi ghê tởm, y hệt lệ quỷ.



Cô ta đã thực sự bị phế tu vi.



Cô ta thực sự…



Cô ta muốn giết chết Thẩm Dao Quang.




Càng đi vào trong, ma thú gặp phải càng có cấp độ cao.



Hộ pháp có chút lo lắng.



“Điện chủ, chúng ta cứ tiếp tục đi thế này không an toàn lắm.”



Mấy ngày nay, hắn thấy nữ nhân này cứ đi về phía trước không rõ mục đích, mỗi khi gặp phải ma thú, tuy không cần hắn ra tay nhưng từ ma thú hôm nay gặp phải có thể thấy, cứ đi tiếp về phía trước cũng không đơn giản như vậy.



Hắn không biết Điện chủ làm sao nữa, cứ khăng khăng muốn đi theo cô ta.



“Nàng sẽ không để ta xảy ra chuyện gì đâu.” Bộ Kinh Vân nhìn bóng lưng nhỏ bé phía trước, khóe miệng cong lên một đường cong rất nhỏ.



Câu nói này là lời một cô nương nói, vốn không có vấn đề gì cả, nhưng bây giờ nó đang được một nam nhân nói ra, hơn nữa đó còn là Điện chủ anh minh thần võ trong lòng hắn.



Hộ pháp thấy như hình tượng uy phong lẫm liệt của Điện chủ ẩn sâu trong lòng hắn đang sụp đổ.



Điện chủ, cảnh tượng này không ổn!



“Ngươi quay về đi.”



“Hả?” Vừa rồi bọn họ đang nói chủ đề này à?



“Như vậy sao được.” Khi phản ứng lại, Hộ pháp lập tức lắc đầu, “Ta phải ở bên Điện chủ.”



Thân là hộ pháp, chính là phải bảo vệ Điện chủ.



Bộ Kinh Vân lạnh lùng nhìn hắn, “Ta không muốn nói đến lần thứ ba, về đi.”



Hộ pháp: “…” Sao ta có thể yên tâm giao Điện chủ vào tay ả yêu nữ đó chứ?



Ánh mắt Bộ Kinh Vân càng lạnh lẽo hơn, Hộ pháp lập tức sợ hãi, vô cùng nín nhịn nói: “Vâng.”



Lúc này, Bộ Kinh Vân mới tiến lên mấy bước đuổi kịp Thời Sênh, hình bóng hai người dần dần biến mất.



Hộ pháp lắc đầu, sự an toàn của Điện chủ phải làm sao đây?



Thật lo lắng!



Cuối cùng, Hộ pháp vẫn âm thầm bám theo, dù sao thì hắn cũng không thể yên tâm để Điện chủ và yêu nữ đó đi riêng với nhau như vậy.



Thẩm Dao Quang chỉ biết ức hiếp Điện chủ.