Boss Là Nữ Phụ

Chương 245 : Hôn ma nghich ngợm (27)

Ngày đăng: 22:10 28/04/20


Phạm quy tắc thì sao?” Thời



Sênh bước về phía trước một



bước, chặn Phong Cẩm ở sau lưng, “Không phục thì tới đánh nhau đi, đánh thắng rồi nói chuyện.”



Tiểu Bạch bị khí thể đó dọa cho run rẩy, trực tiếp dịch chuyển tới bên cạnh...



An Tố cũng đi theo, di chuyển về phía sau Phong Cẩm, dáng điệu này không đúng, vẫn là đứng phía sau Phong tiên sinh bảo đảm.



s



Cả đám Thầy Trừ Ma ngây ra: “...” Con ma



này huênh hoang quá! Không đánh là có lỗi với bản thân họ.



“Từng người từng người tới, hay là cùng lên?” Thời Sênh thong thả ung dung móc thiết kiếm ra.



Tư thế đó thái độ đó, khiến người ta nhìn muốn đánh cô ấy nhét vào trong kẽ đất.



Khuôn mặt dễ nhìn trắng dài như vậy.



“Ta tới trước.” Tên lùn đen đúa đi ra đầu tiên đó đứng ra trước, trong tạy hắn cũng làmộtthanh kiêm, nhưng là kiếm gỗ đào.



Hắn đi tới đối diện Thời Sênh, dùng đào mộc kiếm chỉ vào Thời Sênh, “Yêu nghiệt, hôm nay ta thay trời hành đạo...”



Thời Sênh trợn trừng mắt, xách thiết kiếm bay tới chỗ tên lùn, giơ tay lên chém xuống đào mộc kiếm của hắn.



Đào mộc kiểm không chút bất ngờ bị chém thành hai đoạn, rơi xuống đất.



Không gian tĩnh mịch mộtcách kì dị.



Biểu cảm của tên lùn phong phú nhất, hắn còn chưa nói xong thì người đã xông lên chém, có hiếu quy tắc không?



“Ngươi chơi xấu”. Tên lùn đen đúa nén ramộtcâu.



“Ta chơi xấu chỗ nào?” Thời Sênh nháy mắt nhìn hắn.




Cứ coi như sợi dây cảnh giác toàn thân kéo tới giá trị tối đa, người phía sau vẫn là theo đó tiếp tục bổ nhào xuông.



Cho tới khi tất cả mọi người đều bổ nhào trên đất, họ cũng không hiểu, sao lại đột nhiên bổ nhào xuống đất rồi? Hoàn toàn không đứng lên nổi là chuyện gì, đầu gối giống như là bị phế đi vậy.



Thân hình Thời Sênh hơi lắc lư nhưng vẫn miễn cưỡng dùng thiết kiếm chống đứng vững, "Hành lễ lớn như vậy, không đểlại ảnh kỉ niệmmộtchút làm sao được. An Tố, chụp ảnh cho họ, loại 360 độ toàn phương vị không góc chết đó.”



“A?” An Tố ngây ngô nhìn Thời Sênh, chụp ảnh họ làm gì?



Thời Sênh lạnh lùng nhìn lướt qua, An Tổlập tức moi ra điện thoại từ trong túi, bắt đầu cháp cháp chụp ảnh, không chỉ có ảnh tập thể, còn có ảnh cá nhân.



Khi An Tổ chụp ảnh, Phong Cẩm lên trước đỡ Thời Sênh, “Một danh hiệu thôi mà, tôi không để tâm, em không cần phải đem bản thân...”



“Em từng nói, anh nên có cái tốt nhất.” Thời Sênh gián đoạn lời của hắn, thân thể lại thả lỏng tựa vào hắn, giải thíchmộtcâu, “Nhưng linh lực tiêu hao có chút quá độ, không đáng ngại, em sẽ không lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa.”



Phong Cẩm nắm chặt lấy vai Thời Sênh, hắn cúi đầu nhìn thiếu nữ trong lòng, trong ánh mắt nhiều thêm mộttia dịu dàng.



Như vậy... Cũng không tồi.



“Chị ma nữ, chụp xong rồi.” An Tổ cầm máy ảnh trở về.



Thời Sênh gật gật đầu, “Bắt đầu từ hôm nay, ai dám không tôn trọng Phong Cẩm, ta không biết những bức ảnh này sẽ xuất hiện ở đâu đâu...”



Dừngmộtlát, Thời Sênh lại nói: “Ô, đúng, trước khi gửi ta nhất định sẽ photoshopmộtchút, tới lúc đó xuất hiện là khoảthân, hay là ảnh giường chiếu, đều phải xem tâm trạng của ta rồi. Có ai không phục, hoan nghênh tới chiến bất cứ lúc nào.”



“Yêu nghiệt, ngươi không được chết tốt đẹp.” Thời Sênh nhún vai, “Ta đã chết rồi!”



“Phì...”An Tổ thật sự là không nhịn được, vô Sô ánh nhìn sắc nhọn rơi trên người cô, An Tổ vội mím chặt môi.



“Cuối cùng ta miễn phí tặng các ngươi bữa ăn sang trọng của đồn cảnh sát.”



Đám người đó còn chưa kịp phản ứng lại câu nói này là ý gì, Phong Cẩm và An Tổ đột nhiên biến mất trước mắt họ, tiếp theo ngôi nhà cổphía trước họ vang lên tiếng nổ.



Một ngôi nhà cổ cứ như vậy hoá thành đống đổ nát trước mặthọ...



Đây là khu bảo vệ kiến trúc văn hoá trọng điêm, trọng điêm, trọng điêm...