Boss Là Nữ Phụ
Chương 272 : Thượng thân uy vu (22)
Ngày đăng: 22:11 28/04/20
Ngụyệt Ngưng, cũng là một vị thần cổ, quản lý nhân duyên thiên hạ.
Lúc đó có hai vị thần cổ đều thích Nguyệt Ngưng.
Để có được tình cảm của Nguyệt Ngưng, có thể nói là hai vị thần cổ đó xuất ra toàn bộ khả năng của bản thân, nhưng đều không thể đạt được trái tim của Nguyệt Ngưng.
Hai vị thần cổ này một vị là Tử Hoàn, một vị chính là phụ thân của Thanh Hoan.
Sau đó phụ thân của Thanh Hoan từ bỏ trước, lấy Thanh mẫu lúc đó luôn theo đuổi ông ta.
Tử Hoàn vẫn không từ bỏ, nhưng Nguyệt Ngưng vẫn không thích hắn như cũ.
Nguyệt Ngưng thích là một người bình thường phi thăng lên từ người phàm.
Thế nhưng người đó đã có đạo lữ rồi, và cùng nhau phi thăng lên, tình cảm của hai người Vô cùng tốt.
Nguyệt Ngưng lợi dụng quyền lực Nguyệt lão của bà ta, cố tình chia cắt hai người, cô gái bị đưa đến vực Vạn Hoang mà lúc đó đang nhìn chòng chọc vào thần giới.
Vực Vạn Hoang lúc đó là do yêu thú làm chủ. Cô gái bị đưa đến Vạn Hoang, không bao lâu thì không chịu nổi sự vũ nhục, cùng quyết tử với vua của vực Vạn Hoang lúc đó.
Đông Kính nói đến đây liền ngừng lại.
Thời Sênh tiếp lời, “Cho nên người đó chính là huynh?”
Đông Kính không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Hắn nói tiếp: “Sau khi người đàn ông kia biết được, đại náo thần giới, nhưng lúc đó vẫn còn mấy vị thần cổ chưa vẫn lạc, Nguyệt Ngưng lại được Tử Hoàn bảo vệ, hắn căn bản là không có cách nào để báo thù”
Ngừng lại một chút, “Lúc đó mẫu thân của cô có giúp ta một tay. Tuy chỉ là không nói nơi ta trốn cho mấy kẻ truy đuổi ta, nhưng nếu không phải bà ấy lựa chọn che giấu, ta cũng không rời khỏi được thần giới.”
Thời Sênh chớp mắt, phải một lúc mới lên tiếng, “Cho nên đó mới là nguyên nhân lúc đó huynh đi theo ta.”
Thật sự là mỗi không gian đều có tình tiết đầy bất ngờ.
Bản cô nương có chút mệt mỏi rồi đấy.
Hệ thống cậu đừng có thêm loạn mấy cái tình tiết phức tạp này được không hả?
Bản cô nương chỉ muốn yên tĩnh ra vẻ, làm một thiếu nữ xinh đẹp được người quỳ lễ thôi.
Tác giả nhất định là viết đầu voi đuôi chuột! Cốt truyện này căn bản là chưa viết xong mà.
“Ngươi đến tìm ta làm gì, khoe khoang bây giờ ngươi cũng là con riêng có cha sao?” Thời Sênh ngẩng đầu, thốt ra giọng điệu châm biếm, “Đáng tiếc, lão nhân gia đã vẫn lạc bao nhiêu năm như thế rồi, không nhìn thấy ngươi, cũng không che chở được cho ngươi”
Nguyệt Dao đột nhiên bình tĩnh lại, khẩu khí khoe khoang thêm vài phần, “Thanh Hoan, ngươi nhất định không biết người để lại kiếm Thanh Linh cho ta nhỉ?”
“Đó là cái gì?” Kiếm Thanh Linh rất trâu bò Sao?
Nguyệt Dao bị nghẹn, phản ứng của cô ấy sao không giống như mình dự liệu thế.
“Đến kiếm Thanh Linh cũng không biết. Đó là thân khí thượng cổ. Ngươi cũng không xứng làm con gái của người.”
Chắc chắn cô ta đang làm ra vẻ không để ý.
Biết được phụ thân của mình còn có một đứa con gái nữa, còn để lại thần khí cho cô ta, thì làm sao có thể bình tĩnh như hiện tại được.
Nguyệt Dao tự an ủi trong lòng.
“Ô, thần khí thượng cổ à, lấy ra đây xem nào.” Thời Sênh cười như không cười, nhìn chòng chọc Nguyệt Dao.
Trong lòng Nguyệt Dao bức bách muốn khoe khoang, lập tức triệu hồi Thanh Linh kiếm. Đó là một thanh kiếm xanh biếc, rất xinh đẹp thanh tú, phù hợp cho con gái dùng.
Nguyệt Dao đắc ý vênh cằm lên, “Thanh Hoan, dù ngươi được sinh ra ở cung Thanh Linh, ngươi cũng không thể có được kiểm Thanh Linh. Người ông ấy thích nhất vẫn là mẫu thân của ta, nên đã để lại kiếm Thanh Linh cho ta.”
Thanh Hoan sinh ra ở cung Thanh Linh, từ khi sinh ra đã định trước là thân phận thượng quân rồi.
Cô ấy dựa vào cái gì mà hưởng thụ tất cả.
Cô ta cũng là con gái của ông ấy, vì sao cô ta phải sống cấn thận từng li từng tí một như thế.
Thời Sênh đặt ngang kiếm ra trước mặt, “Biết đây là kiêm gì không?” Nguyệt Dao ngẩn ra, trong lòng hoài nghi, không rõ Thời Sênh đang giở trò gì.
Trước đây cô ta đã nhìn thấy uy lực của thanh thiểt kiểm đó rồi, mấy người đó đều nói là thần khí, thế nhưng lại không ai biết thanh thiết kiếm đó là thần khí gì.
“Kiểm gì.”
Khoé miệng Thời Sênh nhếch lên, “Ma kiếm Thượng cổ, kiếm Trảm Thần.”