Boss Là Nữ Phụ

Chương 278 : Tường vi máu (4)

Ngày đăng: 22:11 28/04/20


Lỡ thích anh thôi.



Bốn chữ, trong không gian tĩnh mịch này, càng trở nên rõ ràng hơn.



"Thích tôi." Tây Ẩn cao giọng nhắc lại, rồi cười nói, "Vậy cô đã chuẩn bị xong xuôi để hiến tế cho tôi rồi?"



Thời Sênh: "..." Hiến tế cái quỷ gì chứ?



Tây Ẩn chậm rãi đi từ bóng tối ra ngoài, tiến đến gần Thời Sênh, quan sát cô một hồi, "Với dung mạo này, tôi chấp nhận để cô hiến tế cho tôi."



Thời Sênh: "..." Điên à.



Tây Ẩn đột nhiên thò tay giữ chặt vai Thời Sênh, đồng tử của hắn như phủ ánh sáng vàng, răng nanh từ trong miệng dần dần lộ ra.



Mẹ kiếp!



Thời Sênh trong lòng cảnh giác cao độ, cô rút kiếm đâm về phía Tây Ẩn.



Tây Ẩn phản xạ rất nhanh, khi cây kiếm sắt vừa đâm tới, cơ thể hắn nhoáng một cái, lùi lại xa mấy mét.



Tên này lại đi hút máu đồng loại!



Đồng loại!



Huyết Tộc sẽ hút máu đồng loại trong hai trường hợp.



Thứ nhất là ký khế ước.



Thứ hai là vì muốn cướp đoạt sức mạnh.



Ký khế ước với một Huyết Tộc không quen biết thì chắc chắn là điều không thể.



Vì vậy hắn vừa rồi muốn cướp sức mạnh của cô?



"Ha..." Tây Ẩn phát ra âm thanh trầm thấp, hắn thu lại răng nanh, rồi quay người tiếp tục bước về phía trước, "Nếu đã không bằng lòng hiến tế cho tôi, thì đừng có theo tôi."



Mẹ nó chứ, tên này chắc chắn bị bệnh, mà còn là một loại bệnh không hề nhẹ.



Nếu bắt cóc hắn mang đi thì khả năng chiến thắng là bao nhiêu?



Xem bộ dạng này của hắn, có lẽ đẳng cấp cũng cao hơn mình không ít.



Phần thắng tối thiểu cũng phải năm phần.



Được, vậy thì bắt cóc rồi mang về nuôi.



Có chuyện gì, tương lai của chúng ta còn dài.



Thời Sênh lẳng lặng đi theo, chuẩn bị ra đòn phía sau lưng hắn.



Kết quả là, Tây Ẩn mấy lần nhoáng người lên, thoáng cái Thời Sênh đã không tìm được hắn rồi.
Thế mà anh đã ngã rồi!!



Chả thú vị gì cả!!



Thời Sênh rút kiếm ra chọc chọc, người trên đất không có phản ứng gì.



Nhìn nhân vật phản diện ngã sõng xoài dưới đất, Thời Sênh lại ngẩng đầu nhìn trời.



Đặc tính kiểu gì đây?



Đạp một cái đã ngã hôn mê à?



Nhân vật phản diện cực ngầu trước đây chỉ là tưởng tượng của bản cô nương sao?



Nhưng mà cũng tốt, vừa vặn cô đang lười ra tay.



Mang về nuôi cũng được.



Đem về nuôi! Đem về nuôi! Đem về nuôi!



Thời Sênh lặp lại vài vần, sau khi xác nhận Tây Ẩn không thể đột nhiên vùng dậy, cô mới xách Tây Ẩn về ném lên giường.



Thời Sênh khó nhọc kéo chiếc giá sách trong căn phòng.



Đói quá đi!



A A A!



Cô cảm giác như sắp đói phát điên rồi.



Rốt cuộc tại sao nguyên chủ muốn giữ lại bản năng hút máu chứ!



Thời Sênh nuốt nước bọt, cố nhịn đói, rồi cầm quần áo đi vào phòng tắm.



Đến lúc đi ra, cô mới chợt nghĩ ra chắc người nằm trên giường cũng đã bị ướt.



Thời Sênh lục lọi tủ quần áo của nguyên chủ, nhưng không tìm thấy đồ nam, cô đành lấy đại một chiếc váy.



Cô nhảy lên giường lật người Tây Ẩn, lúc này cô mới phát hiện ra trên lưng Tây Ẩn bị thương, không có mùi máu, vết thương màu đen, máu và thịt bi lộ ra ngoài, nhìn hơi đáng sợ.



Hình như là bị thứ gì đó cào vào.



Cô thò tay sờ sờ, một cảm giác ấm nóng từ ngón tay truyền tới, Thời Sênh giật bắn lên như điện giật.



Cô nhìn đầu ngón tay mình, đầu ngón tay hình như bị lây nhiễm rồi, dần dần chuyển sang màu đen.



Đây là nước thánh đối phó với ma cà rồng?



Đầu ngón tay hơi tê tê, sau đó là cảm giác đau nhói.