Boss Là Nữ Phụ

Chương 300 : Tường vi máu (26)

Ngày đăng: 22:11 28/04/20


Việc Thời Sênh bước vào không ảnh hưởng đến những người khác, cô chỉ đứng trong một góc với Tây Ẩn mà thôi.



Do cô đã bị Tây Ẩn che hơn nửa người, nên chẳng ai nhận ra cô rất giống với Lăng Hương đang tỏa sáng trong buổi tối nay.



Dáng vẻ yên tĩnh này của Thời Sênh, khiến Tây Ẩn cảm thấy khá lạ lùng. Điều này rất khác lạ so với tính cách của cô.



Tây Ẩn khẽ nắm tay cô. Hương tường vi nhẹ nhàng lan khắp căn phòng.



Ánh mắt Thời Sênh dừng lại ở chiếc bàn ăn vuông đặt ở góc phòng. Trên bàn để khá nhiều chiếc li đẹp đẽ, trong li đầy những chất lỏng đỏ tươi. Mùi hương tường vi kia phát ra từ những chiếc li ấy.



Tây Ẩn để ý biết cô đang nhìn về phía ấy, nhẹ nhàng kéo cô, ôm vào lòng rồi thấp giọng giải thích: "Đó là nước Tẫn La, có thể giúp em có cảm giác no, nhưng dễ bị nghiện."



"Thứ lần trước anh cho em uống à?"



"Ừ. Anh xin lỗi!" Tây Ẩn thẳng thắn thừa nhận.



Cũng may là hắn chỉ cho cô uống có một li thôi. Thời Sênh không phản ứng gì, chỉ nhìn về phía ấy một lần rồi thu mắt về.



Huyết Tộc và Huyết Liệp từ sớm đã phân chia ranh giới rõ ràng, mỗi phe đứng một bên.



Đương nhiên là hai bên cũng có giao lưu với nhau, nhưng chỉ giới hạn ở việc chào hỏi nhau mà thôi.



Thời Sênh nhìn thấy Đỗ Tuyệt trong đám Huyết Liệp, vẻ mặt hắn có chút không vui, luôn nói gì đó với người ở bên cạnh. Người bên cạnh hắn có vẻ không đồng ý, Đỗ Tuyệt càng nói càng kích động, đột nhiên ném li rượu đỏ trong tay xuống đất.



Tiếng thuỷ tinh rơi vỡ khiến cả căn phòng chợt tĩnh lặng, nhìn về phía họ.



"Các người không nói, thì để ta nói. Chuyện này không chỉ ảnh hưởng đến loài người chúng ta, mà còn ảnh hưởng đến Huyết Tộc bọn họ." Giọng của Đỗ Tuyệt dõng dạc vang lên giữa căn phòng tĩnh lặng này.



"Đỗ Tuyệt!" Người nãy giờ nói chuyện với Đỗ Tuyệt cũng quát.



"Không biết Đỗ tiên sinh đây định nói gì?" Khắc Nhĩ bước ra từ trong đám Huyết Tộc, đứng ở giữa phòng, ánh mắt nhìn Đỗ Tuyệt với vẻ nghiền ngẫm.
Đây là một dịp tốt để hạ bệ Khắc Nhĩ, Phí Kỳ đương nhiên không bỏ qua.



"Phí Kỳ, ông có biết ông đang làm gì không?" Khắc Nhĩ lạnh lùng.



Lão lại đi… giúp người ngoài…



"Tôi cũng là vì muốn Huyết Tộc được an ổn, mọi người cũng không muốn vì một kẻ phá điều khoản mà ảnh hưởng đến sự an toàn của mọi người mà, đúng không?"



Phí Kỳ nói tiếp: "Chúng ta là Thân Vương, không thể nào vì người phạm sai lầm là người thân của mình mà bao che, đúng không?"



Phí Kỳ làm như thế là đang ép Khắc Nhĩ đưa ra quyết định, nếu Khắc Nhĩ đưa quyết định sai lầm, chắc chắn sẽ gây nên sự bức xúc cho Huyết Liệp.



"Cha nuôi, con thực sự không làm chuyện này." Lăng Hương chỉ biết lặp lại rằng bản thân mình không làm chuyện sai lầm đó, chứ cũng chẳng nói gì về chứng cứ.



Thời Sênh theo dõi, đột nhiên mở miệng cười, đưa ra kết luận: "Cô ta đang gây chiến."



Còn về mục đích…



Nghe Khắc Nhĩ nói cô ta đang tìm thứ gì đó, nhưng tìm không thấy. Có thể là sẽ nhân cơ hội Huyết Tộc có loạn sẽ tìm lại.



Thời Sênh tay vuốt cằm, mắt theo dõi chú ý đám người bên đó từ lúc tranh luận, đến lúc hai bên đấu võ mồm, đến khi có người bị kích động đến mức muốn động thủ.



Lúc này, việc của Lăng Hương là tiếp tục kêu gào rằng bản thân không làm chuyện kia, nhưng cũng không trưng ra bằng chứng, mà cũng chẳng chất vấn nội dung đoạn phim.



Chỉ cần như thế thôi, những người thông minh cũng có thể đoán ra được đoạn kết mà. Phí Kỳ cảm thấy có chút đắc thắng, hắn đang không ngừng khiêu khích Khắc Nhĩ, gần như liên thủ với Huyết Liệp để hạ bệ Khắc Nhĩ.



Với vở kịch lớn như thế này, chủ nhân của kẻ giả mạo kia chẳng cần lộ một chút diện mạo nào, cũng có thể hoàn thành vở kịch.



Thời Sênh cong môi cười lạnh lùng, không biết tự bao giờ đã cầm kiếm trong tay. Nhìn đám người kia lâu như thế, cô cảm thấy mình nên ra tay một chút, để họ… được làm người lại một lần nữa!