Boss Là Nữ Phụ

Chương 303 : Tường vi máu (29)

Ngày đăng: 22:12 28/04/20


Sau khi Tả Liệt rời đi, Thời Sênh lập tức hỏi Tây Ẩn, "Vừa rồi anh muốn nói gì?"



Vành tai Tây Ẩn đỏ lên, ánh mắt dao động, "Trở về nói."



Mặc kệ Thời Sênh hỏi thế nào Tây Ẩn cũng không trả lời, Thời Sênh mang vẻ mặt mệt mỏi lái xe về biệt thự.



Gió đêm mang theo mùi hoa nồng đậm, tiến vào cửa sổ xe, lướt qua mặt Thời Sênh, cả xe đều là mùi hoa. Thời Sênh một tay lái xe, một tay chống cằm, không biết đang nghĩ gì.



"Có người theo dõi chúng ta." Tây Ẩn đột nhiên lên tiếng.



Thời Sênh hạ mắt, buông tay, nhìn vào gương chiếu hậu.



Bóng đen lay động trên đường nhỏ, rất xa có một chiếc xe, chắc là sợ họ biết nên không dám bật đèn xe.



Nhưng lúc này, chiếc xe phía sau bỗng nhiên tăng tốc, dáng vẻ như muốn đâm vào.



Trong bụi hoa bốn phía có bóng đen lao ra.



"Có người tới tặng đầu người à." Thời Sênh dừng xe lại, quay đầu nói với Tây Ẩn, "Xuống xe rồi đứng xa một chút, đừng để dính máu."



Tây Ẩn: "..." Sao cứ cảm thấy lời này không thích hợp nhỉ?



Hai người nhanh chóng xuống xe, sau đó tách sang hai bên.



Vài giây sau, một chiếc xe từ phía sau lao đến đâm vào xe bọn họ, "rầm" một cái, âm thanh rất lớn, hai chiếc xe đồng thời nổ mạnh, tia lửa bắn tung tóe, làm cho bốn phía rực sáng.



Cùng lúc đó, một vài bóng đen chạy vụt qua Thời Sênh. Thời Sênh vung một nhát kiếm, bóng đen chạy nhanh nhất liền ngã nhào xuống đất, những tên còn lại hơi sững lại.



Thời Sênh sẽ không ngốc đến mức chờ cho bọn chúng phản công lại, mà dùng thanh kiếm như lưỡi dao tử thần của mình, nhanh chóng thu hoạch đầu của những bóng đen kia.



Bóng đen cuối cùng ngã xuống, rồi hóa thành tro bụi.



Huyết Tộc...



Đúng là ngu ngốc, phái đến mấy người như vậy mà cũng muốn đối phó bản cô nương, khinh người quá rồi đó.



Thời Sênh nhảy qua bụi hoa tường vi sang đường cái. Tây Ẩn đứng ở nơi ánh lửa không rọi đến được, thần sắc thản nhiên nhìn hai chiếc xe đang cháy hừng hực.



"Xem ra chúng ta chỉ có thể đi bộ về." Giọng nói của Thời Sênh vang lên bên cạnh.
Tối hôm qua cách lâu đài không xa có một đồng hoa tường vi bị đốt cháy, nguyên cả cánh đồng đều biến thành biển lửa mênh mông.



Mà kết quả là, vua mới sinh ra. Huyết Tộc từng ghi lại. Dục hỏa trùng sinh, vương giả đến, mang đến rạng đông, nghênh đón tân sinh.



Đây là một lời tiên đoán, mấy năm nay tình huống của Huyết Tộc không tốt, cho nên rất nhiều người trong tộc đều tin lời tiên đoán này, chờ mong có vua mới mang cho bọn họ cuộc sống mới, mang đến hy vọng.



Vậy mà trong tràng đại hỏa kia, lại thật sự có người trong lửa đi ra.



Huyết Tộc thờ phụng lời tiên đoán này, đương nhiên liền nhận thức vua mới.



Buổi tuyển chọn hôm nay biến thành buổi cử hành nghi thức lên ngôi vua.



Thời Sênh nhớ tới hôm qua nhìn thấy nữ chính đại nhân, hơn phân nửa là lại xô máu chó này.



"Tiểu công chúa, em nghĩ vì sao lão Phí Kỳ này lại chấp nhận nhanh như vậy, lão luôn rình vương vị như hổ rình mồi mà..." Thụy Y nghĩ mãi không hiểu.



Nếu không phải vì Phí Kỳ, sẽ không có nhiều người tán thành vua mới như vậy.



"Có lẽ lão vẫn luôn chờ cô ta." Khóe miệng Thời Sênh khẽ nhếch, nói một cách vô trách nhiệm.



Thụy Y nhíu mày, "Lời này của tiểu công chúa có ý gì."



Thời Sênh nhún vai, "Đoán mà thôi."



Việc này hoàn toàn không cần động não.



Cô viết nhiều truyện máu chó như vậy, nội dung câu chuyện này phát triển thế nào, tùy tiện nghĩ liền đoán được.



Nhưng cô không định nói cho Thụy Y, dù sao cũng chỉ là lời nói miệng, không có chứng cứ.



Thụy Y hoài nghi nhìn Thời Sênh, Thời Sênh đáp lại hắn bằng vẻ mặt lực bất tòng tâm.



Người của Huyết Tộc nhiều hơn hôm qua rất nhiều, Huyết Liệp cũng đã đến. Phí Kỳ khoan thai đến, lão bước lên đài.



"Mọi người yên lặng một chút."



Chờ tất cả an tĩnh lại, Phí Kỳ nói tiếp: "Hôm nay mời mọi người đến, nguyên nhân chắc mọi người đều biết. Đúng vậy, đúng vậy, vua mới đã có, cô ấy theo lời tiên đoán mà đến, nhất định là vương giả. Mọi người có câu hỏi gì có thể hỏi tại đây, như vậy bây giờ chúng ta nghênh đón vua mới..."