Boss Là Nữ Phụ

Chương 359 : Tình triền thanh mai (10)

Ngày đăng: 22:13 28/04/20


Nghe nói Úc Tửu bị Úc Hành Vân đánh.



Biết được tin tức này, Thời Sênh rất vui.



Ai bảo tên khốn nhà anh tính kế ông.



Nhưng…



Vì sao lúc này tên thiểu năng ấy lại đứng ở cửa nhà cô, còn mang theo hành lý.



“Em Tiểu Hạ, nhớ anh không?”



Thời Sênh mặt không biểu cảm đóng cửa, chặn lại nụ cười tươi đó của Úc Tửu ở ngoài cửa.



Muốn giết chết anh.



“Lách cách”



Thời Sênh nhìn cửa bị người ta từ bên ngoài dùng chìa khoá mở ra, khuôn mặt của Úc Tửu lại lần nữa xuất hiện trước mặt Thời Sênh.



“Chú Cố đã cho anh chìa khoá.” Úc Tửu đắc ý lắc lắc chìa khoá trong tay.



Soạt



Thiết Kiếm không hề báo trước xuất hiện.



“Cút ra ngay, hoặc em chém chết anh, chọn đi.” Tiếng của Thời Sênh gần như không có lên xuống gì.



Tư thế đế vương bá đạo đó khiến Úc Tửu kinh ngạc. Tay của anh ta còn dừng ở không trung, chìa khoá hơi lay động, ma sát phát ra tiếng leng keng khe khẽ.



Con ngươi anh ấy rất sáng.



Sáng tới mức khiến Thời Sênh có chút không biết làm sao.



“Em Tiểu Hạ, kiếm này của em có vẻ rất lợi hại.”



Tên thiểu năng này.



Cô nặn ra nụ cười, “Biết thanh kiếm này tên là gì không?”



“Hử?” Úc Tửu hơi nghiêng đầu, núm đồng tiền trên mặt hiện lên, hai mắt phát sáng, “Tên là gì.”



Thời Sênh nắm chặt lấy chuôi kiếm, “Chuyên trị thiểu năng.”



Úc Tửu thiểu năng: “…” Luôn cảm thấy tiểu thanh mai đang mắng mình.



“Tiểu Hạ…” Phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói hơi nghi hoặc, “Hai đứa đang làm gì vậy… kiếm này của cháu ở đâu ra, sao có thể nhắm vào anh Úc của cháu chứ, mau bỏ ra.”



Cố Ngôn không biết đứng ngoài cửa từ bao giờ, vẻ mặt kinh ngạc và căng thẳng nhìn Thiết Kiếm trong tay Thời Sênh.



Trong nhà anh hình như không có loại hung khí này.




May mà loạn chỉ là một vài cuốn sách và quần áo bình thường, không xuất hiện thứ đồ riêng tư như quần lót áo lót gì.



Trên giường co tròn lại, anh đi tới xem. Thời Sênh nằm bò trên giường ngủ say, khuôn mặt nhỏ nghiêng sang một bên.



“Ngủ như thế chả trách đầu không to.”



Úc Tửu lắc đầu đi lên trước, anh ấy lật người cô ấy, đắp chăn lên.



Thời Sênh không tỉnh.



Hệ thống cũng phát hiện, ở không gian hiện đại, giấc ngủ của Thời Sênh xưa nay rất tốt, sẽ không giống như những không gian khác, chỉ cần có người xuất hiện sẽ tỉnh ngay.



Bộ não này của Ký chủ rốt cuộc trưởng thành như thế nào.



Hệ thống bày tỏ nghĩ mãi không hiểu.



Úc Tửu mỉm cười nhìn chăm chú Thời Sênh giây lát, sau đó gập người giúp cô ấy nhặt sách rơi trên đất lên.



Phần lớn đều là sách tiếng anh, anh ấy tuỳ tiện nhìn lướt vài cái, sắc mặt đột nhiên trở nên cổ quái.



Tiểu thanh mai nhà anh ấy…



Có tiền đồ nhỉ!



Xem sách cấm còn xem tiếng anh, xem có hiểu không?



Ngoài sách cấm còn có một vài cuốn sách kỳ lạ, Úc Tửu càng thu dọn sắc mặt càng cổ quái.



Một trăm linh một cách chết…



Hiệu suất lâu dài của tử vong…



Úc Tửu quay đầu nhìn người trên giường, ngực cô ấy hơi phập phồng. Cô ấy lúc này hoàn toàn khác với khi tỉnh.



Giống như đã bỏ đi tất cả gai nhọn phòng bị và tranh đấu, chỉ còn lại sự bình tĩnh yên ả.



Úc Tửu quay đầu, khoé miệng từ từ cong lên, tiểu thanh mai, thật sự khiến anh ta bất ngờ.



Lời như vậy…



Úc Tửu thu dọn sách cất lên giá sách, đặt theo phân loại.



Ở một bên giá sách nhìn thấy mấy bức ảnh.



Phần lớn đều là của bố mẹ cô ấy và cô ấy, chỉ có một tấm, là 2 đứa trẻ.



Cậu bé cao hơn cô bé một cái đầu, từ phía sau ôm cô bé, mặt cô bé có vẻ rất nhút nhát sợ hãi, hình như còn vương nước mắt…



“Tương lai còn dài, tiểu thanh mai.”