Boss Là Nữ Phụ
Chương 383 : Tình triền thanh mai (34)
Ngày đăng: 22:14 28/04/20
Diêu Tẩm biết Thời Sênh hiện tại là tổng tài của tập đoàn Thịnh Thế, vừa bắt đầu cũng có chút ngại ngùng, nhưng rất nhanh cô liền nhập vai.
“Thịnh tổng, lát nữa đưa thần thiếp đi dạo được không?”
“Ồ? Ái phi thích gì?” Thời Sênh nháy mắt nhìn cô.
Diêu Tẩm e thẹn nũng nịu, “Ngực người ta lại lớn thêm rồi, muốn đi mua áo ngực.”
Ánh mắt Thời Sênh chuyển sang phần ngực của Diêu Tẩm.
“Nhìn cái gì chứ.” Hai tay Diêu Tẩm ôm ngực.
Thời Sênh lắc đầu, “Quả nhiên phải đọc nhiều sách vào.”
Cho tới khi cùng Thời Sênh đi ra khỏi quán cà phê, Diêu Tẩm mới phản ứng lại được sách cô nói là sách gì.
Bên cạnh có tay lão luyện là cảm giác gì.
Diêu Tẩm thật sự muốn đi mua áo ngực.
Tên này lại thích phong cách thiếu nữ.
Các loại ren ren hường phấn gì đó.
Thời Sênh đỡ trán.
Đã là sinh viên đại học rồi, không phải học sinh nữa.
“Lấy mấy cái vừa nãy đó.” Diêu Tẩm tới quầy thanh toán.
Nhân viên bán hàng bên đó đưa túi cho Diêu Tẩm, thái độ ôn hoà lịch sự, “Quý cô đó đã thanh toán giúp cô rồi.”
Diêu Tẩm nhìn theo hướng của nhân viên bán hàng, lập tức mặt mày rạng rỡ lết tới, “Thịnh tổng, cậu thiếu người làm ấm giường không?”
“Không thiếu.” Thời Sênh đặt tạp chí xuống, “Mua xong rồi đi thôi.”
Diêu Tẩm tự nhiên kéo tay Thời Sênh, “Tiểu trúc mã nhà cậu thật hạnh phúc, sớm như vậy đã bắt được cậu rồi. Aaa, nếu mình là đàn ông thì tốt biết bao.”
Thời Sênh nhìn lướt qua tay cô ấy, không rút ra, tự nhiên đi ra ngoài.
“Là đàn ông cậu cũng không có cửa, nhan sắc không qua cửa.”
Úc Tửu cảm thấy không khí có chút kỳ lạ, vợ nhà mình lại đầu mày cuối mắt với Diêu Tẩm, bố mình với chú Cố hình như rất không thích ứng.
Đây là tình huống gì.
“Tiểu Hạ, chỗ tập đoàn Thịnh Thế thế nào, thật sự không cần các bác giúp sao?” Úc Hành Vân phá vỡ im lặng trước.
“Vâng, bác Úc đã giúp cháu rất nhiều rồi. Bác cho cháu mượn những người đó rất dễ dùng. Ccháu đã tăng lương gấp đôi cho họ.”
Úc Hành Vân nghẹn lại, “Họ có lẽ không muốn trở về rồi.”
“Có năng lực đó, mới có thể lấy chỗ tiền đó.”
“Vậy cũng đúng.” Úc Hành Vân gật đầu, bỗng nhiên chuyển tới một chủ đề khác, “Bên đó thế nào rồi?”
“Có lẽ sắp không giữ được bình tĩnh rồi, đợi thêm chút đi.” Dương Hoài Lễ gần đây rất an phận, khẳng định là đã được Dương Hoài Nhân bày mưu tính kế.
Diêu Tẩm không hiểu họ đang nói gì, cắm đầu ăn, thỉnh thoảng nhìn hai ông chú đẹp trai đối diện một cái.
Đợi họ ăn xong, tin tức tình báo cũng trao đổi kha khá.
“Vậy mấy thanh niên các cháu chơi đi, bác và chú Cố đi trước đây.” Úc Hành Vân thanh toán, dặn dò mấy tiếng, “Thằng nhóc thối, chăm sóc tốt hai cô bé.”
“Con biết rồi.”
“Bác Úc, chú Cố đi thong thả.”
“Chú Úc tạm biệt, chú Cố tạm biệt.”
Úc Hành Vân và Cố Ngôn vẫy vẫy tay với họ, một trước một sau ra đi ra.
“Thịnh tổng, cậu cảm thấy họ xứng không.” Hai người vừa đi, Diêu Tẩm liền ôm cánh tay Thời Sênh lắc.
“Cái gì xứng không?” Úc Tửu mặt đần ra. Anh đến muộn một lát, hai cô gái này đã làm gì rồi?
Pii, là Diêu Tẩm này đã làm gì vợ anh rồi?
“Không có gì.” Thời Sênh vỗ Diêu Tẩm, bảo cô bình tĩnh chút.
Cô có thể tiếp nhận, nhưng Úc Tửu chưa chắc có thể tiếp nhận, tạm thời đừng để anh biết được rồi.