Boss Là Nữ Phụ

Chương 47 : Kim chủ, bao tôi đi! (27)

Ngày đăng: 22:05 28/04/20


<[email protected]> Chương 47Kim chủ, bao tôi đi! (27)



Không phải Hạ Huyên tự sát mà là bị mưu sát.



Hung thủ là Chu Nghị, chính là cậu ấm con quan, những tấm ảnh và video mà Thời Sênh lấy được đều từ máy tính của người này.



Sau sự việc năm đó, Chu Nghị mang theo những thứ này ra nước ngoài, từ đó đến nay đều ở nước ngoài, nhưng trong xương cốt vẫn là con người như vậy, hắn không ngăn được mình nghĩ tới những ý tưởng tà ác đen tối. Mới đầu, hắn chỉ chăm chú xem lại những tấm ảnh và video đó, sau đó thì nung nấu dục vọng của mình.



Rồi theo thời gian, những đồ vật đó đã không mang lại khoái lạc cho hắn nữa, và hắn đã không nhịn được mà ra tay như vậy.



Sau lần thứ nhất ra tay thành công, hắn như bị nghiện, lại một lần nữa chìm vào vực thẳm vô tận.



Đã bao năm qua đi, nhưng chuyện kia vẫn không bị ai phát hiện, còn giúp cho hắn tìm tìm thêm một vài người bạn đồng chí đồng lòng.



Nhưng trước đây không lâu, hắn vô tình nhận được một vài thông tin trên mạng, sau đó hắn nhìn thấy cái tên Hạ Huyên, tìm kiếm trên mạng mới phát hiện chuyện lớn đã xảy ra.



Hắn cũng chẳng hiểu tại sao mình lại phải giết Hạ Huyên nữa?



Dường như lúc đó có một âm thanh phát ra, âm thanh đó không ngừng vang lên trong đầu hắn, khiến hắn ra tay với Hạ Huyên.



Chu Nghị bị bắt, câu chuyện năm đó cũng được hắn khai ra, trong tay hắn thậm chí còn có cả video phân thây mấy người năm đó, thực sự vô cùng tàn nhẫn.



Hắn nói, năm đó tất cả những người tham gia đều đã chơi thuốc phiện, rồi bọn họ phát hiện một đôi nam nữ đang yêu nhau ở trên sân thượng của trường. Thực ra bọn họ chỉ muốn tổ chức cưỡng dâm, nhưng do hai người này phản kháng quá dữ dội, cô gái đó thì không biết bị ai xô đẩy khiến cho đầu bị đập vào vật sắc nhọn dưới đất và tử vong.



Còn cậu kia nhìn thấy người yêu như vậy thì càng phản kháng mạnh mẽ hơn, một đám người gào thét như điên như dại, về cơ bản chẳng ai ý thức được rằng đã có người chết, ngược lại còn tiến hành bạo hành cậu sinh viên kia, làm cho cậu sinh viên kia có sống cũng bị giày vò đến chết.



Khi nhắc đến chuyện phân thân, Chu Nghị cũng không nhớ nổi là ai đưa ra ý kiến này.



Có video, chứng cứ đầy đủ, Hạ Huyên bị bắt giam, tất cả những người tham gia năm đó đều bị cảnh sát bắt về quy án.



Làm theo sự dặn dò của gia đình, tất cả những người tham gia đều khai rằng do năm đó họ phê thuốc nên tinh thần không minh mẫn, mới dẫn đến giết người.



Nhưng từ đoạn video, cảnh sát xác nhận bọn họ hoàn toàn bình thường, thần trí minh mẫn, sau khi phân thây xong còn biết làm thế nào để xóa chứng cứ, phía cảnh sát cho rằng đây là vụ án cố ý giết người.




Công ty này đúng thực là của Tiểu Hoàn Tử sao?



“Kẻ nào nói không xứng với Kim chủ đại nhân vậy, tự tát vào mặt mình đi? Có đau hay không? Công ty này chính xác là do Tiểu Hoàn Tử lập nhưng không có sự hậu thuẫn từ phía gia đình!”



“Còn công ty đầu tư kia thì chưa từng nghe tới, những cũng vẫn là tài sản của Tiểu Hoàn Tử, như vậy là quá xuất sắc rồi!”



Phía dưới các fan của Tiểu Hoàn Từ còn nói thêm rất nhiều, đối với họ mà nói, Tiểu Hoàn Tử làm gì cũng đều rất xuất sắc. Bọn họ chính là những fan cuồng của Tiểu Hoàn Tử.



Công ty đầu tư kia Thời Sênh dùng để che đậy dòng tài sản rất lớn của cô, nhưng công ty này thực sự có tồn tại, hơn nữa còn phát triển rất tốt.



...



“Tiểu Hoàn Tử, cuối cùng cậu cũng lấy người ta rồi, hu hu hu hu, liệu cậu có bỏ rơi mình không? Chẳng phải nói chúng ta sẽ yêu thương lẫn nhau sao?” Phương Lập Thu ôm chặt Thời Sênh rồi cao giọng nói.



“Yêu nhau khi nào vậy?” Thời Sênh bình tĩnh hỏi lại.



“Cậu... cậu... cậu” Phương Lập Thu ấp úng không lên lời, như chịu sự đả kích rất lớn, “Sao cậu lại không thừa nhận, thật không ngờ Tiểu Hoàn Tử lại chính là người như thế này.”



Thời Sênh vuốt ve trên đầu Phương Lập Thu, “Ngoan, đi tìm Tô Nghi Tu nhà cậu đi.”



Phương Lập Thu bỗng nhiên không hét lên nữa, phong phạm vữ vương lập tức xuất hện, miệng nở nụi cười tươi rói, “Nếu như hắn còn dám xuất hiện trước mặt tớ, để xem tớ xử hắn như thế nào.”



Thời Sênh: “…” Tô Nghi Tu, anh đã làm gì vậy?



“Không cần biết, tớ sẽ phải làm phù dâu cho cậu.” Phương Lập Thu đảo mắt rồi lại hét lên, “Tớ cảm thấy nếu tớ được làm phù dâu cho cậu thì giá trị con người tớ sẽ càng được đề cao hơn, cơ hội tốt như thế này, cậu không được nhường cho người khác đâu.”



Bổn cô nương còn có kỹ năng trâu bò thế này sao?



Bổn cô nương sao không biết gì vậy?



Phương Lập Thu mặt dày tự sắp xếp làm phù dâu rồi, Thời Sênh cũng chẳng có bạn bè gì cả, nên phù dâu cô cũng chẳng để ý cho lắm.