Boss Là Nữ Phụ

Chương 507 : Ảnh hậu hạng nhất (16)

Ngày đăng: 22:17 28/04/20


Thời Sênh bãi công không làm, để lại anh Lương và chị Mai ở lại xử lý việc vi phạm hợp đồng. Cô dẫn theo hai người trợ lý nhỏ rời khỏi khu vực quay phim.



Tin tức này rất nhanh sau đó được phát tán ra ngoài.



#Lam Thâm bỏ diễn Hoàng phi thứ nhất#



#Bí mật động trời đằng sau việc ảnh hậu bỏ diễn#



Trần Nguyên mới chỉ họp một cuộc họp, kết quả bước ra ngoài mới phát hiện cả thế giới đều đã biến đổi.



Sắc mặt chị tái mét theo từng lượt vuốt Weibo, nhìn trên đó là một loạt các loại tiêu đề suy đoán.



Nghệ sĩ nhà chị muốn thăng thiên có đúng không!



Trần Nguyên lập tức gọi điện đến cho Thời Sênh.



Lúc Thời Sênh nhận được điện thoại chính là lúc cô đang quan sát nữ chính.



Đoàn làm phim “Nắng gắt” cũng có mặt ở khu vực quay phim này. Khu vực quay phim nói là lớn cũng không phải lớn, vô tình gặp phải cũng không phải là chuyện kỳ lạ gì.



Kỳ lạ chính là ở chỗ, gặp phải nữ chính là đặc biệt bị gặp chuyện.



Câu chuyện là như thế này.



Bãi đỗ xe của khu vực quay phim này đang được mở rộng, cho nên bây giờ nơi đỗ xe là cứ tìm được vị trí nào đỗ được xe là có thể đỗ ở đó.



Xe của Ôn Kiều vừa hay chặn trước xe của một người nghệ sĩ khác tự lái xe, kết quả là xe của người nghệ sĩ đó lại chặn trước xe của Thời Sênh.



Thời Sênh muốn rời được khỏi đây thì xe của Ôn Kiều nhất định phải dịch chuyển.



Thế nhưng người nghệ sĩ ở giữa bởi vì nói chuyện không được dễ nghe nên Ôn Kiều cự tuyệt di chuyển xe, bắt người nghệ sĩ kia phải xin lỗi.



Người nghệ sĩ này cũng được coi là sao hạng C, có chút danh tiếng, bị một người mới vào nghề còn chưacó bất kỳ một tác phẩm nào hung hăng công kích tất nhiên là không bằng lòng.



Hai bên bắt đầu cãi cọ.



Người bị liên lụy chính là bia đỡ đạn vô tội Thời Sênh.



“Chị Trần…” Thời Sênh đặt điện thoại bên cạnh tai.



“Lam Thâm, em mau cút về công ty cho chị.” Trần Nguyên gầm gừ bên cạnh, “Bây giờ ngay lập tức, trong vòng một tiếng chị không nhìn thấy em, hậu quả em tự chịu.”



Thời Sênh cầm điện thoại đưa ra xa một chút. Đợi đến khi người đầu dây bên kia không gào thét nữa cô mới cầm trở lại bên tai, “Chị Trần, nếu lăn trong vòng một tiếng em chắc chắn là không thể về đến công ty được.”
Lâm Trạch Nam không để Thời Sênh cởi giày, dắt cô đi vào bên trong, nào là rót nước, nào là lấy hoa quả, đồ ăn vặt.



Thời Sênh nhìn quang một lượt, không nhìn thấy Cố Trì, “… Cố Trì đâu?”



Lâm Trạch Nam chỉ chỉ vào phía phòng ngủ, “Lão đại đang tắm.”



“Tắm giữa buổi trưa sao?”



“Lão đại mới ngủ dậy.” Lâm Trạch Nam tỏ ý không biết làm sao, “Nếu em mà không đến, chắc anh ấy phải ngủ hết cả một ngày… Ấy, nữ thần, chị với lão đại em có quan hệ gì thế?”



Lâm Trạch Nam rất tò mò, hỏi Cố Trì chắc chắn là không hợp với tình hình thực tế, dù thế nào cậu ta cũng không nói với Cố Trì.



Cố Trì từ khi nào quen biết với nữ thần, cậu ta hoàn toàn không biết, chỉ biết là thấy hai người bọn họ nhìn có vẻ rất thân quen.



Việc này quả thật không hợp lý.



Phần lớn thời gian cậu ta đều ở bên cạnh Cố Trì.



Nhưng cậu ta lại không hề biết gì!!!



“Không có quan hệ gì cả.” Tạm thời xác nhận là không có quan hệ gì.



“Lạch cạch...”



Hình dáng Cố Trì xuất hiện trước cửa phòng, mái tóc của cậu ta vẫn còn ướt sũng, sợi tóc ướt dính lên trán cậu ta, từng giọt nước đang nhỏ giọt vào trong áo.



Mặt mũi cậu ta có chút lạnh lùng, trên mặt không hề có một nét cười vui vẻ, xung quanh người tỏa ra một cảm giác xa lánh với người không quen biết.



Nhìn thấy Thời Sênh, Cố Trì dường như không hề có một chút bất ngờ nào, ánh mắt dừng lại trên người cô mấy giây rồi tự nhiên dịch chuyển.



Cậu ta đi thẳng vào phòng bếp, lúc ra ngoài trên tay còn cầm thêm một bình sữa tươi.



“Leng keng!” Bình sữa tươi thủy tinh và bàn trà thủy tinh đụng vào nhau, phát ra một âm thanh lanh lảnh.



Cậu ta đứng trước mặt Thời Sênh, lông mi hơi rủ xuống, giọng nói có đôi chút khó hiểu, “Tinh khiết tự nhiên.”



Thời Sênh ngẩng đầu nhìn cậu ta.



Cố Trì và cô, bốn mắt đối diện nhìn nhau một cái. Ánh mắt ấy, Thời Sênh như cảm giác mình như đang nhìn vào trong một vùng vũ trụ sâu thẳm đầy ánh sáng tinh tú rực rỡ.



Thần bí, sâu sắc, cuồn cuộn vô biên.