Boss Là Nữ Phụ

Chương 513 : Ảnh hậu hạng nhất (22)

Ngày đăng: 22:17 28/04/20


Bộ phim mà Thời Sênh diễn lần này có tên là Nam Thần Đến Từ Tương Lai, nghe giống một bộ phim khoa học viễn tưởng.



Thực tế đây chính là một bộ phim tình cảm dưới vỏ bọc khoa học viễn tưởng mà thôi.



Nam chính là một hình cảnh vũ trụ, trong lúc đuổi bắt tội phạm xuyên thời không đã va chạm với tội phạm kia, hai người cùng rơi vào thế giới lạc hậu.



Nam chính bị thương, năng lượng cạn kiệt, được nữ chính cứu, hai người vì thế mà sinh ra ràng buộc.



Nữ phụ là bạn thân nhất của nữ chính. Hai người có chuyện gì cũng nói với nhau. Cô nói tôi làm, làm không được tôi sẽ nhờ người làm giúp cô tới được thì thôi, tính cách ngay thẳng, là một thiên kim hào môn hơi bốc đồng.



Lúc Thời Sênh tiến vào đoàn làm phim thì bộ phim đã khởi quay rồi, nữ phụ cũng đã bố trí được người, không biết Cố Trì dùng biện pháp gì để đổi vai diễn này.



Thời Sênh rất thích vai diễn này, toàn bộ quá trình đều là một nhân vật sống ảo, là “plugin” của nữ chính.



Lúc diễn cảnh đua xe, Thời Sênh bị NG vài lần, sau đó tìm được cảm giác, nhanh chóng hoàn thành cảnh quay.



Bộ phim này quay cũng không lâu, chỉ trong hai tháng đã xong.



Chờ đến khi Thời Sênh rời khỏi đoàn làm phim, scandal của cô đã sớm lắng xuống.



Sau khi Cố Trì ra tay giúp cô trấn áp mấy tin đồn kia xuống, ngày nào Lam Thanh cũng gọi điện ép hỏi cô có liên quan gì với nhà họ Cố.



Không chỉ Lam Thâm liên tục được Cố gia ra tay giải nguy vài lần, mà ngay cả tập đoàn Ngự Đằng của hắn cũng được tập đoàn Hoàn Vũ giúp đỡ đặc biệt.



Tuy rằng hắn có được không ít lợi ích, nhưng là một tên cuồng em gái, Lam Thanh thực lo lắng.



Nhà họ Cố là đâu chứ, em gái hắn có thể tùy tiện chọc vào sao?



“Anh đang ở Nhất Hồng lâu, em mau tới đây.” Lam Thanh nói câu này xong liền cúp máy.



Lần nào cũng trốn, hôm nay hắn mà không hỏi ra nguyên cớ thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Thời Sênh.



Thời Sênh đau đầu quay xe, còn gửi cho Cố Trì một tin nhắn.



Hai tháng này, cô và Cố Trì cũng không liên hệ nhiều, chỉ thỉnh thoảng gửi tin nhắn mà thôi.



Từ sau ngày có cảm giác kỳ dị kia, trong đáy lòng cô đã khẳng định một trăm phần trăm hắn chính là Phượng Từ.



Kỳ thật, cô chỉ hận không thể mỗi ngày quấy rầy hắn. Nhưng cô quay phim không có chút thời gian rảnh nào, hơn nữa diễn bộ phim này cũng cực kỳ mệt mỏi.



Hôm nay đóng máy, Cố Trì gọi điện cho cô, bảo muốn đưa cô ra ngoài ăn cơm.
Thời Sênh đăm chiêu đánh giá Tô Mộ Viễn vài lần, hẳn là hắn mới về nước đúng không nhỉ?



Thang máy nhanh chóng đi lên tầng ba.



Chờ Cố Trì và Thời Sênh đi ra, trợ lý mới lên tiếng, “Tô tổng, hai người kia vừa rồi vô lễ như vậy, sao ngài lại ngăn tôi chứ?”



Thong thả bấm đóng thang máy, nhìn thân ảnh hai người kia dần bị ngăn cách sau cánh cửa, Tô Mộ Viễn nhếch miệng, trên mặt lộ ra mộ nụ cười lạnh lẽo.



“Hắn là Cố Trì.”



Cố Trì?



Cố Trì nào?



“Tô tổng… Ngài nói chính là tiểu thiếu gia của tập đoàn Hoàn Vũ kia sao?” Trợ lý mất một lúc mới nghĩ ra, kinh ngạc hỏi.



Tô Mộ Viễn không có ý kiến.



“Nghe nói Cố Trì này không học vấn, không nghề nghiệp, cả ngày chỉ biết chơi bời với mấy tên đầu đường xó chợ.” Trợ lý bắt đầu đưa ra thông tin về Cố Trì, “Nếu không có cây đại thụ như tập đoàn Hoàn Vũ, Cố Trì đã chết không biết bao nhiêu lần. Không coi ai ra gì như thế, hắn nghĩ Cố gia nhà hắn có thể một tay che trời sao?”



Tô Mộ Viễn liếc mắt nhìn trợ lý một cái. Trợ lý bị ánh mắt của hắn dọa cho sợ, không dám nói gì nữa.



May mắn là thang máy cũng đã xuống tới nơi, Tô Mộ Viễn dẫn đầu bước ra ngoài. Trợ lý còn chưa nuốt được ngụm khẩu khí này xuống thì lại nghe tiếng thét kinh hãi ở bên ngoài.



Trợ lý vội vàng chạy ra ngoài, không có hiện tượng gì kỳ quái, chỉ có một cô gái đang đứng trước mặt tổng tài nhà mình.



Xem bộ dáng có vẻ tử tế, chỉ hơi non nớt mà thôi.



“Thật xin lỗi.” Ôn Kiều cúi đầu với Tô Mộ Viễn, sau lưng thẳng tắp, không đợi hắn lên tiếng đã đi vòng qua hắn, bước vào thang máy trước khi nó khép lại.



Tô Mộ Viễn cũng coi như chẳng có việc gì, nhấc chân rời khỏi đại sảnh.



Trợ lý ngạc nhiên vò vò đầu, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?



Ôn Kiều bước vào thang máy, cái lưng thẳng hơi gù xuống, sắc mặt trắng bệch, như là vừa trải qua một hồi đại chiến vậy.



Cô ta trọng sinh sống lại biết Tô Mộ Viễn là ai, chính là trùm giải trí trong tương lai. Không ngờ cô ta lại gặp hắn ở chỗ này, còn đâm phải hắn nữa chứ.



Khí thế kia, nếu không có mấy tháng khổ luyện, phỏng chừng cô ta còn không dám ngẩng đầu trước mặt hắn.