Boss Là Nữ Phụ

Chương 536 : Nhân yêu thù đồ (1)

Ngày đăng: 22:18 28/04/20


Thời Sênh trở lại không gian hệ thống, cứ đứng yên tại chỗ rất khác thường.



Hệ thống có chút hồ nghi, ký chủ đang làm gì đây?



"Đóng tất cả các đường dự phòng của Hệ thống."



[Chủ nhân] Chủ nhân lại liên hệ với nó vào lúc này.



Chủ nhân Hệ thống tăng thêm âm lượng, "Nhanh lên!"



Lúc này hệ thống mới bắt đầu vận chuyển, đóng tất cả các đường dự phòng vào.



[Chủ nhân]



Nhưng không ai đáp lại nó.



Đóng tất cả các đường dự phòng, chủ nhân cũng không thể liên hệ với nó...



Hệ thống hơi khó hiểu.



Vừa rồi ký chủ đang làm gì?



Thời Sênh có chút tiếc nuối liếc nhìn màn hình một cái, "Hóa ra người phía sau mi cũng thông minh đấy."



[...] Cảm ơn khích lệ, chủ nhân nhà nó đương nhiên thông minh.



Hệ thống cảm thấy vận hành thật khó khăn, không có chủ nhân ở đây, nó biết làm sao giờ!



Hiển thị dữ liệu thôi!



Tên: Thời Sênh



Giá trị làm người: -200000 (đột phá giới hạn cuối, chúc mừng ký chủ đạt được một phần đại lễ bao)



Giá trị sinh mệnh: 25



Tích lũy: 31000



Cấp bậc nhiệm vụ: B



Cho điểm nhiệm vụ: 78



Nhiệm vụ ẩn: chưa hoàn thành



Phần thưởng nhiệm vụ ẩn: Không



Đạo cụ: ‘vương miện nữ vương’, ‘Trái tim quỷ vương’,‘ ám dạ’



"Đại lễ bao là cái gì?" Đột phá giới hạn cuối mà cũng có đại lễ bao à?



Không phải là loại bỏ sao?



Hệ thống lại lừa cô!



Không đúng, ở không gian vừa rồi cô có làm gì đâu, vì sao bị trừ nhiều giá trị nhân phẩm như vậy?



[Cô có biết vì cô mà bao nhiêu đôi tình nhân chia tay không?] Bội bạc một người đã đành, cô còn bội bạc cả đám con gái.



"Chuyện này liên quan gì tới ta?"



[Ai bảo cô cứ hơi tí lại rải thức ăn chó.]




Thời Sênh quay đầu, vừa vặn nhìn thấy bóng dáng mà thiết kiếm phản chiếu.



Cái quái gì đây?



Thời Sênh thử nâng tay.



Bóng bên trong thiết kiếm cũng nâng tay theo.



Lại nhấc chân.



Bóng dáng cũng nhấc chân theo.



Thời Sênh: "..." Không, nhất định là ảo giác của cô.



Ảo giác.



Thời Sênh nhắm mắt, hít sâu ba cái, mở.



Trong thiết kiếm vẫn là một cục bông tuyết trắng kia, cái đuôi xoã tung như có thể bao trùm cả thân mình nó, đôi con ngươi màu xanh biếc, giống như bảo thạch.



... Hồ ly!



Bản cô nương mà lại biến thành hồ ly.



Một con... cầm thú?



Mẹ nó!



Như thế nào biến trở về đây?



Lúc trước vẫn là người cơ mà.



Bản cô nương muốn biến thành người.



Thời Sênh chưa từng làm cầm thú, không biết biến thân như thế nào.



Nàng giơ móng vuốt lông xù, gãi trái gãi phải, niệm thần chú vài lần cũng không có hiệu quả.



Cho nên, rốt cuộc làm như thế nào để biến thành người?



Cầu giáo trình, cầu tiến công chiếm đóng.



Thời Sênh lăn lộn nửa ngày, phát hiện trong cơ thể mình không có linh khí. Cô suy tư một lát, hẳn là cần linh khí nhỉ?



Vì vậy, vẫn nên hấp thu linh khí trước, bằng không trong chốc lát lại có người lao tới đây, thì cô chỉ có thể bị giết.



Nhưng mà...



Cầm thú hấp thu linh khí như thế nào?



Thời Sênh cảm thấy mình hẳn là phải tiếp thu nội dung cốt truyện trước.



Đúng, đây mới là phương thức chính xác.



Vừa rồi thấy mình biến thành cầm thú nên hốt hoảng quá, quên luôn cả quy luật bình thường.



"Có người đến cứ chém thẳng tay." Thời Sênh phân phó thiết kiếm một tiếng, cuối cùng lại lo lắng thêm một câu, "Chỉ cần là vật sống, chém hết."



Thiết kiếm: "..."