Boss Là Nữ Phụ

Chương 563 : Nhân yêu thù đồ (28)

Ngày đăng: 22:19 28/04/20


Công chúa yêu giới làm nổ Nhạc Dương Tông.



Tin tức này rất nhanh thì trở thành tin tức hàng đầu được mọi người hăng say nói đến.



Nhạc Dương Tông bèn gặp Yêu Vương đòi giải quyết.



Yêu Vương còn tuyệt tình hơn!



Ai gây chuyện thì đi tìm người đó, ông mặc kệ.



Nhưng mà cũng thầm tức giận đến giơ chân, hận không thể kéo con nhóc Thời Sênh không nghe lời này về quất cho hơn mười roi.



Người của Nhạc Dương Tông cũng tức giận không nhẹ, chuyện này nhất định không thể tính như vậy được.



Yêu Vương mặc kệ, bọn họ liền tự mình quản!



Vì vậy nhân giới càng thêm gà bay chó sủa.



...



"Cầu xin mọi người thương xót a, chỉ cần có thể để cho tiểu nữ an táng phụ thân, thì dù tiểu nữ có làm trâu làm ngựa cũng sẽ báo đáp đại ân đại dức của các vị."



Một cô gái lớn lên cũng coi như là thanh tú quỳ gối ở ven đường, một chiếc xe ba gác dừng lại phía sau, bên trên dùng chiếu đắp lên, lờ mờ có thể thấy được cánh tay rũ ra bên ngoài.



Bán mình chôn cha!



Thời Sênh đứng ở trong đám người, nhìn quanh hai bên, không có người kỳ lạ nào, lúc này mới yên tâm xem cuộc vui.



"Ôi, tiểu nương tử này lớn lên xinh đẹp quá, đến đây ngẩng đầu lên, để cho gia nhìn một cái." Nam nhân ăn mặc như cậu ấm nắm cằm của cô nương kia, làm cho nàng ngẩng đầu lên.



Nhất định sẽ có người trêu ghẹo!



Hai mắt của cô nương kia rưng rưng, gương mặt ửng đỏ, ủy ủy khuất khuất, dáng vẻ nhỏ bé điềm đạm đáng yêu.



Nam nhân không có ý tốt sờ sờ ở trên mặt của cô nương kia, tay lại bắt đầu không thành thật đi xuống.



Cô nương kia rõ ràng là hoảng sợ, lùi về phía sau, sức lực của nam nhân lớn, kéo tay của nàng, làm cho nàng không thể lùi lại.



"Công tử, xin tự trọng." Cô nương kia không ngừng né tránh.



"Tự trọng? Ha ha ha, không phải là ngươi đang bán mình chôn cha sao, gia lại có tiền, đến đây để cho ta sờ một cái xem."



"Buông ra."
Cứ tiếp tục như thế cũng không được!



Con ngươi Ngu Tiểu Thất nhanh chóng xoay chuyển, một lúc sau nàng đưa mắt rơi xuống trên người Thời Sênh, khẽ cắn môi, âm thầm quyết định.



Lúc Thời Sênh phát hiện ý đồ của Ngu Tiểu Thất, thì cũng đã muộn rồi.



Thời Sênh đúng là không nghĩ tới nữ chính đại nhân nói chạy liền chạy, dẫn người về phía bên này của cô, còn mình lại nhân cơ hội chạy trốn cùng Thanh Hàn.



Nữ chính đại nhân, ngươi như vậy thật sự được sao?



"Đừng để ý đến bọn họ, bắt con hồ yêu này lại, không thể để cho nàng làm hại bách tính." Người của Nhạc Dương Tông thấy Ngu Tiểu Thất chuồn mất, liền dứt khoát để cho tất cả mọi người tập trung bắt Thời Sênh.



"Làm hại bách tính?" Thời Sênh cười nhạo, "Lão tử làm hại bách tính lúc nào vậy hả?"



Cô có từng giết người bình thường không?



Nàng cô có gây chuyện với người bình thường không?



Lời nói này quá không biết xấu hổ!



Cái này là đổ oan lên lưng lão tử!



"Ngươi giết nhiều người của Nhạc Dương Tông chúng ta như vậy. Yêu quái như ngươi, lãnh huyết vô tình, ai biết bao giờ thì ngươi sẽ đại khai sát giới. Bây giờ chúng ta là đang thay trời hành đạo!" Đệ tử của Nhạc Dương Tông tức giận quát to.



"Ngươi không bắt tiểu yêu tinh của yêu giới bọn ta, thì ta sẽ giết bọn họ à?" Tưởng bản cô nương rất rảnh rỗi hay sao?



"Yêu giới các ngươi không có thứ gì tốt, chúng ta là vì dân trừ hại, bắt chúng nó là trách nhiệm của chúng ta!" Bọn họ thân là người tu đạo, lấy trảm yêu trừ ma làm nhiệm vụ của mình.



"Ta thân là công chúa yêu tộc, đi cứu con dân của ta thì có lỗi gì?" Thời Sênh nhướng mày, "Ta nói một chút đạo lý cho các ngươi nhé, người của các ngươi bị yêu tộc bắt đi, chẳng lẽ không đi cứu, chẳng lẽ không giết yêu sao?"



Đệ tử của Nhạc Dương Tông: "..."



"Nhanh mồm nhanh miệng, từ trước đến này hồ yêu đều am hiểu đầu độc lòng người. Mọi người không nên bị nàng lừa gạt, giết nàng đi a!"



"Trảm yêu trừ ma! Bảo vệ chính đạo!"



"Trảm yêu trừ ma!"



Thời Sênh liếc mắt khinh bỉ một cái, trảm yêu trừ ma cái ông nội nhà ngươi ấy! Đám thiểu năng này!



Tầm mắt của Thời Sênh từ trong đám người đảo qua, người vừa mới ra tay kia không ở chỗ này.