Boss Là Nữ Phụ
Chương 630 : Tổng tài phá sản (22)
Ngày đăng: 22:20 28/04/20
Hậu quả của chuyện này chính là, Thời Sênh lại bị cuốn vào.
Bởi vì không những cô là người bị tình nghi của vụ án sát hại Lương Tình, cũng từng xuất hiện ở hiện trường tử vong của Tiêu Linh Lung.
Người trên mạng bày tỏ làm gì có chuyện trùng hợp như vậy hả. Lương Tình thì cô là người bị tình nghi, còn Tiêu Linh Lung chết thì cô lại đang hiện trường, đây tuyệt đối là có dự mưu rồi còn gì.
Tiêu Linh Lung không có fan nào, nhưng Tiêu Linh Lung có hậu trường là nhà họ Tiêu này, cho nên bây giờ tình cảnh của vị tổng tài bị phá sản Thời Sênh này rất không tốt.
Tất nhiên, đây là theo như người ngoài nhìn đến.
Trên thực tế, Thời Sênh vẫn sống rất thoải mái.
"Liễu tổng, chị thực sự không tức giận sao?" Những người đó nói xấu Liễu tổng trên online như vậy, rõ ràng đã bắt được hung thủ giết Lương Tình. Vụ án sát hại Tiêu Linh Lung, Liễu tổng cũng có chứng cứ chứng minh là không có ở đấy. Những người này lại cố tình hắt nước bẩn lên người Liễu tổng.
"Tức giận sẽ già đi đấy." Thời Sênh chỉ chỉ khóe mắt của Hàn Hiểu, "Em xem, tất cả nếp nhăn đều xuất hiện rồi kìa."
"Liễu tổng..." Chị còn ở chỗ này có tâm tình quan tâm tới nếp nhăn nữa cơ à?
"Miệng và tay mọc ở trên người người khác, chị cũng không thể chém đi nhỉ?" Thời Sênh không nhịn được liếc một cái, "Chẳng lẽ em muốn chị đi xưng bá nhà tù à? Chị mà như vậy, nhất định phải là một cành hoa trong nhà tù."
Hàn Hiểu: "..." Đến lúc này rồi mà còn có tâm tình đi nói giỡn à, Liễu tổng, chị thắng rồi đó.
Rõ ràng không thể là một cành hoa được.
Nhưng rất có khả năng là bá vương hoa nha.
...
Làm một tổng giám đốc phá sản, còn là người bị tình nghi là hung thủ giết người có bệnh thần kinh, chạy tới tham gia hội đấu giá hạng sang như vậy, tất nhiên Thời Sênh nhận được không ít sự quan sát và ngờ vực vô căn cứ.
Mộ Bạch thấy Thời Sênh đầu tiên, hắn đi thẳng đến chỗ cô, "Cô Liễu, cô đã đến rồi."
"Không quen, không hẹn." Thời Sênh đi vòng qua hắn.
Mộ Bạch nghẹn lời, một lúc lâu sau mới nói: "Cô Liễu không quen nơi này, không bằng để tôi dẫn đường cho cô Liễu đi."
"Sênh Ca có tôi dẫn đường rồi, cũng không cần làm phiền đến anh Mộ." Một giọng nói ở bên cạnh đột ngột chen vào.
Diệp Giản đi vài bước đến bên người Thời Sênh, quay sang mỉm cười với Thời Sênh, "Tại sao Sênh Ca lại không chờ anh một chút. Ở đây có nhiều người, đi lạc thì anh sẽ lo lắng a."
Phù ——
Cục trưởng Trương liều mạng lườm Thời Sênh, có thể gọi cảnh sát không?
Nhanh chóng đưa cái người bị bệnh thần kinh này đi đi a.
Không đúng, ông ta chính là cảnh sát mà?
"Lời này của cô Liễu là có ý gì vậy?" Cục trưởng Trương nhẫn nhịn xung động muốn nhảy lên đánh Thời Sênh, không ngại học hỏi kẻ dưới.
Bọn họ tự nhận là mình ngụy trang không tệ, tại sao lại bị kẻ thần kinh này nhận ra dễ dàng thế chứ hả?
"Có biết hôm nay tới nơi này đều là những người như thế nào không?" Thời Sênh rất buồn chán, cho nên quyết định phân tích một chút với Cục trưởng Trương.
Cục trưởng Trương gật đầu, đương nhiên là biết a, nếu không tại sao lại xuất động cảnh sát hình sự bọn họ.
"Cho nên, ông cảm thấy các ông trà trộn vào trong một đám người như vậy, có thể làm cho người ta không phát hiện được à?"
Không phải là cùng một giai cấp, ở một nơi tràn đầy không khí sa hoa này, những cảnh sát hình sự nhận được tiền lương thấp như bọn họ vẫn có chút không hợp.
Cục trưởng Trương: "..." Cô gái này là đang quanh co lòng vòng nói ông không có tiền đúng không?
Tức giận a! Ở trong lòng đâm hình nhân. Sau khi đâm vài lần, Cục trưởng Trương mới cắn răng nghiến lợi hỏi: "Cô Liễu, cô có cao kiến gì không?"
"Không có." Thời Sênh dừng một chút, "Có cũng không nói cho ông."
Cục trưởng Trương tức giận đến sắp phát điên luôn rồi.
Bỗng nhiên, Thời Sênh cười một tiếng không có ý tốt, chỉ vào một người ở bên tay trái Cục trưởng Trương, "Ngược lại, người kia ngụy trang không tệ a, nhà giàu mới nổi, cho dù không hiểu quy củ bla bla bla, cũng có thể tha thứ. Bộ đồ kia là do hội đấu giá tài trợ à?"
"Ngụy trang không tệ mà cô vẫn có thể phát hiện ra à?"
"Hắn thường xuyên nhìn lén ông, trừ khi ông cho rằng hắn yêu thầm ông." Hai tay Thời Sênh mở ra, thân thể ngồi thẳng lên một chút, mà lúc này trên đài đấu giá, chuyên gia bán đấu giá đã lên sân khấu.
Cục trưởng Trương tức giận đến bốc khói rồi, nhưng cũng không tiện nói gì, hết sức chăm chú chú ý bốn phía.
Đồ vật mà hôm nay muốn bán đấu giá có giá trị liên thành, anh em bọn họ ở bên trong quả thật chỉ có một ít như thế, nhưng mà bên ngoài đã sớm được bao vây đến nước chảy không lọt rồi.