Boss Là Nữ Phụ
Chương 632 : Tổng tài phá sản (24)
Ngày đăng: 22:20 28/04/20
Cục trưởng Trương cảm thấy mình có thể bị bệnh thật rồi, vậy mà ông lại đi tin lời nói của người bị bệnh thần kinh!
Chủ yếu là cô nói quá mức chắc chắc, vẻ mặt nghiêm túc, làm cho người ta rất dễ tin tưởng lời nói của cô là sự thật.
Sự thật chứng minh, cô nói quả thật là sự thật.
"Tôi không biết tại sao nó lại ở trên người tôi." Diệp Phong cực lực giải thích, "Tại sao các người có thể tùy tiện bắt người như thế?"
"Anh Diệp, chứng cứ vô cùng xác thực, có lời gì, giữ lại rồi đến đồn cảnh sát hãy nói đi." Cảnh sát viên đeo còng tay lên cho Diệp Phong.
Diệp Phong nổi giận, nhưng mặc kệ hắn nói như thế nào, cũng không thay đổi được sự thật là "Trái tim Thiên Sứ" ở trên người của hắn.
Thời Sênh đúng lúc đi qua bên người Diệp Phong, cô dừng một chút, "Anh Diệp, lúc tìm phụ nữ thì không nên mắt mù như thế."
Những lời này thật khó hiểu.
Diệp Phong suy nghĩ một chút, cũng hiểu được khúc mắc trong đó, sắc mặt hắn bỗng nhiên xanh mét, vậy mà hắn lại bị người khác lợi dụng.
"Liễu Sênh Ca!" Diệp Phong nổi giận gầm lên một tiếng, "Cô đang cười nhạo tôi đúng không?"
"Đúng vậy, tôi đang cười nhạo anh đấy." Thời Sênh gật đầu.
Lúc nam chính gặp khó khăn mà không bỏ đá xuống giếng, có phải là quá ngu ngốc hay không a.
"Liễu Sênh Ca, cô đừng nên đắc ý. Tôi sẽ không có chuyện gì. Chuyện này không liên quan gì với tôi." Diệp Phong bình tĩnh lại, hắn căn bản cũng không biết thân phận của người phụ nữ kia là gì, cho dù "Trái tim Thiên Sứ" ở trên người hắn, như vậy cũng không thể chứng minh là do hắn trộm được.
"Không sao cả, anh cứ việc đi ra. Tôi lại làm cho anh phải đi vào là được rồi."
Nụ cười trên mặt của cô rực rỡ như vậy, nhưng mà Diệp Phong lại không cảm giác được một chút độ ấm nào. Đối diện với đôi con ngươi đen kịt kia của cô, Diệp Phong vẫn luôn có loại cảm giác đứng ở bên vách núi, gió rét lạnh đến thấu xương thổi qua thân thể hắn, lung lay lắc lư như sắp ngã vào vực sâu.
Diệp Phong gian nan nuốt nước bọt, giọng nói khàn khàn, "Cô hận tôi như vậy à?"
Thời Sênh hơi xích lại gần Diệp Phong, giọng nói lành lạnh, "Người hận anh là Liễu Sênh Ca. Mà tôi... chỉ là người báo thù thay cho Liễu Sênh Ca, cho nên, tôi cũng không hận anh, chỉ là muốn giết chết anh mà thôi."
Hai chữ “mà thôi”, Thời Sênh cố ý kéo dài giọng nói, giống như một cây gai nhọn bỗng nhiên đâm vào trong lòng của Diệp Phong.
Hắn bỗng nhiên trợn to mắt, trong đầu trở nên thông suốt.
"Cô... Cô không phải là Liễu Sênh Ca..."
Liễu Sênh Ca thích hắn như vậy, làm sao có thể đối xử với hắn như thế này chứ?
Đến đỉnh núi, Thời Sênh đẩy Diệp Giản tới bên mép vách đá, "Thế nào, có muốn nói một chút hay không, tại sao muốn theo đuổi tôi?"
"Tôi nói thì cô sẽ không giết tôi hả?" Diệp Giản nhìn về phía sau một chút, tim đập thình thịch gia tốc.
"Xem tâm tình."
Diệp Giản: "..."
Cho nên tại sao hắn lại phải giải quyết một người phụ nữ tai họa như thế hả hả hả?
Diệp Giản ngẩng đầu, đối diện với tầm mắt của Thời Sênh, "Cô thật sự không phải là Liễu Sênh Ca à?" Liễu Sênh Ca mà hắn biết cũng không phải bưu hãn như thế.
"Có quan trọng không vậy?" Thời Sênh mặt mày khẽ cong, "Hoặc là nói, người anh phải theo đuổi thật ra là Liễu Sênh Ca nguyên gốc trong nội dung tiểu thuyết hả?"
Ánh mắt của Diệp Giản cứng lại, quan sát Thời Sênh từ trên xuống dưới trong chốc lát, "Cô cũng là người nhận nhiệm vụ à?"
"Quả nhiên là như vậy." Thời Sênh lộ ra vẻ vặt đúng vậy rồi.
Diệp Giản có chút mờ mịt, không phải nói một nội dung vở kịch chỉ có một người thực hiện nhiệm vụ sao? Vì cái lông gì mà hắn lại gặp những người làm nhiệm vụ khác?
Lại có những người làm nhiệm vụ khác nữa à?
Thì ra thật sự không phải là một mình hắn.
Ôi chao má ơi, đồng hương, thật hưng phấn nha!
"Nhiệm vụ của anh là tán tỉnh Liễu Sênh Ca à?" Ánh mắt của Thời Sênh quan sát từ đầu đến chân Diệp Giản mấy lần.
Nhìn thấy đồng hương nên vô cùng hưng phấn, Diệp Giản liên tục không ngừng gật đầu.
Nhiệm vụ của hắn rất đơn giản, chính là tán tỉnh nữ phụ vạn năm này, thay đổi kết cục của bọn họ, sau đó sống cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.
"Nhiệm vụ của cô là cái gì?" Ánh mắt Diệp Giản sáng quắc hỏi.
"Giết chết nam nữ chính."
Diệp Giản: "..."
Hệ thống nói cho hắn biết... Nếu dùng ngoại lực giết chết nam nữ chính thì kết quả sẽ là thế giới sụp đổ a!