Boss Là Nữ Phụ
Chương 708 : Nữ hiệp thời hiện đại (27)
Ngày đăng: 22:22 28/04/20
Về sau, Nhan Ngọc mới hiểu ra câu nói của Thời Sênh chỉ đơn thuần là nghĩa đen.
Người bên ngoài không vào được.
Căn biệt thự này giống như bị một tấm màn vô hình bao bọc lấy, đạn không xuyên vào được, người cũng không vào nổi.
Thời Sênh ngồi bên cạnh, chống cẳm tổng kết lại kịch bản lộn xộn.
Thượng Quan Cửu và Lãnh Diệu Thiên đều thích Nhan Ngọc, người mà Nhan Ngọc thích lại là Lãnh Diệu Thiên, thế nên Thượng Quan Cửu lên cơn cuồng nộ.
Về sau Thượng Quan Cửu biết được rằng Lãnh Diệu Thiên đã giấu Nhan Ngọc đi, tuy hắn vẫn không tìm được nhưng cũng không từ bỏ.
Không lâu trước khi Lãnh Diệu Thiên chết, có lẽ Thượng Quan Cửu đã phát hiện ra tung tích của Nhan Ngọc hoặc là Nhan Miên, thế nên Lãnh Diệu Thiên đón Nhan Miên về nhà lớn, đồng thời dùng một bí mật khiến Lãnh Viêm không thể tùy tiện ra tay với Nhan Miên.
“Nhiệm vụ phụ tuyến đã hoàn thành chưa?” Thời Sênh thầm hỏi Hệ thống.
Cứu rỗi tình yêu có lẽ là để chỉ Nhan Ngọc.
[…] Ký chủ, cô gian lận! [Chưa.]
Thời Sênh nhăn mày, vẫn chưa xong, lẽ nào phải giết chết Thượng Quan Cửu mới được?
Cứ nghĩ đến tên biến thái đó, Thời Sênh lại tức buốt cả răng.
Không sợ biến thái, chỉ sợ biến thái có văn hóa.
…
“Miên Miên, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Nhan Ngọc đứng cạnh cửa sổ quan sát một hồi lâu, mới cẩn thận hỏi Thời Sênh.
Bà ta vẫn luôn cảm thấy người con gái đứng trước mặt và người con gái mà bà ta nhìn thấy trong ảnh không phải cùng một người.
Lại có năng lực thần bí, khó lường như vậy…
Con bé thật sự là con của bà ta hay sao?
“Chỉ là bùa phòng vệ mà thôi.” Thời Sênh không ngẩng đầu lên, nói: “Mẹ có thể tự do hoạt động trong căn biệt thự này, không ra ngoài là được.”
“Coi là thế đi.” Chính thức gặp mặt, có thể coi là lần đầu.
“Cô Nhan, tôi có chuyện muốn nói với cô, không biết cô có thời gian không?” Tịch Phi cảm thấy ánh mắt Thời Sênh nóng rực quá mức, nên tự nhiên hơi ngửa người về đằng sau.
“Không được, mẹ tôi đang kiểm tra, phải đợi tí nữa.” Thời Sênh nhìn cánh cửa vẫn đóng kín, cười nói: “Anh Tịch có lẽ sẽ không phiền chứ?”
Tịch Phi nhìn đồng hồ, nhíu mày, đứng dậy, cầm áo khoác lên, “Một tiếng sau, gặp nhau ở quán cà phê ngoài cửa bệnh viện.”
Thời Sênh bĩu môi: “Anh đi đi, đi rồi tôi sẽ không qua đâu.”
Tịch Phi: “…”
Hắn quay người lại, bình tĩnh nhìn vào Thời Sênh: “Cô không muốn biết tôi định nói gì với cô sao?”
Thời Sênh ngẩng đầu, cười nhạt: “Anh muốn nói gì với tôi không quan trọng. Anh chỉ cần biết, tôi muốn nói chuyện yêu đương với anh là được rồi.”
Trái tim Tịch Phi bắt đầu đập nhanh, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, hắn đã có một cảm giác cực kỳ quen thuộc, cứ như bọn họ đã từng ở bên nhau vô cùng thân mật.
Nhưng hắn biết rằng, giữa hắn và cô, đây là lần đầu tiên thực sự gặp gỡ.
“Anh Tịch, có cần suy nghĩ về việc có thêm bạn gái không?”
“Cô Nhan, chúng ta gặp nhau lần đầu tiên.” Tịch Phi nhắc nhở cô, làm gì có chuyện vừa gặp nhau lần đầu tiên đã muốn làm bạn gái người ta?
Con gái bây giờ sao lại tự phụ như vậy chứ?
“Tình yêu sét đánh mà!” Thời Sênh chớp mắt.
Tịch Phi: “…”
Hắn tuyệt đối không muốn thừa nhận, lúc nãy suýt nữa thì đã đồng ý rồi.
Hắn đưa tay lên nhìn đồng hồ một lần nữa, thận trọng nói: “Tôi có việc cần phải giải quyết, nửa tiếng nữa tôi đến đón cô, như vậy cô Nhan có thể chấp nhận được không?”
Thời Sênh nhún vai, không từ chối cũng không đồng ý.