Boss Là Nữ Phụ

Chương 710 : Nữ hiệp thời hiện đại (29)

Ngày đăng: 22:23 28/04/20


Thời Sênh sắp xếp ổn thỏa cho Nhan Ngọc rồi bắt đầu một vòng quét xã hội đen mới.



Nạn nhân lần này chính là Thanh Long Môn.



Lãnh Viêm đi khắp nơi tìm Anh Túc, hai lần trước đó đều bị đánh cho trở tay không kịp.



Lần đầu tiên là một loạt vũ khí, vốn dĩ hắn không định giao dịch, dù sao thì những chuyện trước đó vẫn chưa lắng xuống, bây giờ mà hành động thì chẳng khác gì đâm vào trước nòng súng.



Đáng tiếc là người của Thanh Long Môn đều đang bận tìm Anh Túc, bọn thuộc hạ liền nhân cơ hội đó đào mỏ, lén lút tiến hành giao dịch, kết quả là bị cảnh sát túm ngay tại trận.



Lần thứ hai là một loạt hàng buôn lậu, loạt hàng này trước đó đã được thỏa thuận, không có cách nào hủy bỏ.



Người của bọn họ đã cực kỳ cẩn thận rồi, nhưng cuối cùng vẫn lật thuyền.



Đợi đến khi Lãnh Viêm kịp phản ứng lại, lập tức dừng tất cả mọi hoạt động của Thanh Long Môn lại, cái nào nên tạm nghỉ thì tạm nghỉ, cái nào cần đóng cửa thì đóng cửa.



So với Hắc Hổ Đường, Thanh Long Môn có nam chính che chở nên may mắn hơn.



Bên cảnh sát không có chứng cứ là không làm việc, thế nên khi Thanh Long Môn đang không làm gì cả, Thời Sênh cũng không có cách nào làm gì được bọn họ.



“Cô Nhan, có bưu kiện gửi đến.”



Thời Sênh nhìn về phía vệ sĩ, từ ngày hôm đó, những người này ở lại bên cạnh Thời Sênh, nói là để đảm bảo an toàn cho cô.



Thời Sênh nhận bưu kiện, nhìn dòng chữ to rồng bay phượng múa bên trên, khóe miệng co giật.



Tên biến thái Thượng Cửu Quan lại hiện hồn rồi!



Thời Sênh bóc bưu kiện ra, bên trong chẳng có thứ gì kỳ lạ, chỉ có một chiếc điện thoại.



Vuốt màn hình lên, bên trong liền hiện ra giao diện tin nhắn, bên trên có một dòng tin đã được gửi đi.



“Bảo bối, lâu rồi không gặp, nhớ em.”



Vệ sĩ lén lút nhìn vào màn hình, sau đó nhanh chóng quay đi luôn. Khi Thời Sênh vứt điện thoại xuống, đi vào trong, vệ sĩ lập tức cầm điện thoại lên báo cáo cho cấp trên.



“Tôi nhìn thấy có người gửi tin nhắn tình cảm cho cô Nhan, có cần phải nói cho Tịch tổng không?”



“Cạch.”



Vệ sĩ lập tức nhét điện thoại vào túi, hắn nhìn thấy Thời Sênh từ bên trong đi ra, trên tay cầm một một thanh kiếm.



Chính là thanh kiếm mà bọn họ đã từng nhìn thấy trong video.
Tên biến thái Thượng Quan Cửu điên lên làm hắn bị thương mất thì sao?



Tịch Phi chuyển chủ đề, “Cô biết là ai làm?”



“Đoán thôi.”



“Người của tôi sẽ đến ngay bây giờ, cô đợi chút.”



Ting…



Tin nhắn gửi đến chiếc điện thoại mà Thượng Quan Cửu vừa gửi đến, là tin nhắn MMS.



Nhan Ngọc đứng ở bên lề, tay chống vào một chỗ vịn bên cạnh, bông băng trên mặt đã bị tháo bỏ, da mới mọc lên, tạo thành sự đối chiếu rõ rệt với những vết thương cũ.



Bên dưới tấm ảnh có một câu.



“Bảo bối, lên đây một mình nhé.”



Thời Sênh không muốn để Tịch Phi mạo hiểm, nên bảo hắn đợi ở ngoài, nhưng Tịch Phi không nói một lời liền đi vào công trường.



Thời Sênh: “…” Biết chống đối rồi cơ đấy!



Những người đằng sau Tịch Phi tất nhiên cũng phải đi theo. Thế nên một nhóm người cùng nhau leo lên một tòa nhà chưa xây xong.



Lúc trèo được một nửa, Thời Sênh phát hiện ra Tịch Phi có gì đó không đúng.



Hắn nắm lấy tay vịn bên cạnh, không dám nhìn xuống dưới, rất lâu mới bước tiếp được một bước.



“Không sao chứ?” Thời Sênh quay lại nhìn “Tôi đã bảo anh đừng lên đây rồi.”



“Tịch tổng, hay là chúng tôi lên trước?” Vệ sĩ đi đằng sau gợi ý.



Tịch Phi không nói gì, vịn tay bước lên tiếp.



“Nắm lấy tay tôi.” Thời Sênh đưa tay ra cho Tịch Phi.



Tịch Phi do dự một lát rồi đưa tay ra nắm lấy tay cô, Thời Sênh lùi lại sau vài bước, một tay ôm lấy lưng hắn, dìu hắn bước lên trên, “Thế nên tại sao anh phải lên cùng tôi?”



Tịch Phi cứng người, có quỷ mới biết tại sao?



Lúc đó nghĩ thế nào thì làm như vậy.