Boss Là Nữ Phụ

Chương 755 : Tổng biên thích đào hố (2)

Ngày đăng: 22:24 28/04/20


Tạ Ngôn chạy tới chất vấn Tân Y, hai người nói xong liền ầm ỹ lên, Tạ Ngôn ra cửa rời đi.



Tân Y nhận được các loại tin nhắn quấy rầy. Lần đầu tiên cắt cổ tay chính là lúc này, nhưng lại được người trong tiểu khu phát hiện nên tự sát không thành.



Từ bệnh viện trở về, phát hiện Tạ Ngôn với Nhiếp Thành đang thông đồng với nhau trên giường, hai lần đả kích, Tân Y liền mắc phải bệnh trầm cảm.



Tạ Ngôn đại khái là áy náy nên chăm sóc cho Tân Y một đoạn thời gian.



Nhưng tin nhắn quấy rầy cùng tin tức không hay cũng không bởi vậy mà gián đoạn, thậm chí có người còn gửi thư hăm dọa cho Tân Y.



Mãi đến cuối cùng, Tân Y không chịu nổi gánh nặng, từ mái nhà tiểu khu nhảy xuống.



Hiện tại, Thời Sênh tới đây đúng lúc lần đầu tiên Tân Y cắt cổ tay.



Thời Sênh thật sự tắt tiếng.



Nguyên chủ bị ngu sao?



Đã phát hiện bạn trai mình cùng nam nhân khác hôn môi, thế mà còn có thể tha thứ cho hắn.



Được rồi, nữ nhân yêu vào đều ngu ngốc, cô còn không có lập trường nói người ta.



Dù cảm thấy người mình thích hồi tâm chuyển ý thì cũng chẳng làm được cái mẹ gì.



Người ta mới là xứng đôi vừa lứa, ngươi có chờ mong như thế nào cũng đều vô ích.



Nguyện vọng của nguyên chủ là tìm được người hãm hại mình, cũng bắt hắn trả giá.



Còn muốn chia tay với Tạ Ngôn, khí phách đá hắn.



Tin nhắn quấy rầy mà nguyên chủ nhận được, cùng lời đồn đại ở trường học tuyệt đối là Nhiếp Thành làm.



Thời Sênh dám cược thiết kiếm.



Thiết kiếm: "..." Nằm cũng trúng đạn.



Thời Sênh ở bệnh viện dưỡng bệnh, trong lúc đó tiểu khu không ít người đến thăm cô, đều khuyên cô đừng nghĩ quẩn.



Người trong tiểu khu cũng nghe được lời đồn đại này, nhưng mà bọn họ biết Tân Y là dạng người gì, sẽ không làm cái loại chuyện này.



Thời Sênh trong sự quan tâm chăm sóc của người trong tiểu khu, ở viện ba ngày, xuất viện quay về tiểu khu.
Hắn cẩn thận nhìn Thời Sênh một cái, "Lần trước là anh không đúng, không nên không biết rõ ràng đã cãi nhau với em. Anh biết Tiểu Y không phải loại người như vậy, thực xin lỗi Tiểu Y."



Thời Sênh kéo khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh, không trả lời vấn đề này, "Thân thể không thoải mái sao? Để em đưa anh đi bệnh viện."



Toàn bộ người tiểu khu đều biết cô cắt cổ tay tự sát, vậy mà Tạ Ngôn không đề cập tới một câu nào.



"Không... Không cần... anh nghỉ ngơi là khỏe ngay." Tạ Ngôn nhanh chóng lắc đầu, đại khái là động đến thân thể nên hắn hít mạnh một hơi thật sâu. Lại sợ Thời Sênh nhìn ra cái gì, hắn nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác: "Tiểu Y... có thể giúp anh làm chút điểm tâm không?"



Thời Sênh cong khóe mắt, "Được."



Trước kia, đám nữ chính biến chất hoàn toàn không thể so được với nam chính thụ này, cứ nhìn vào trình độ không biết xấu hổ của người ta là biết.



Còn muốn ông làm cho ngươi ăn? Ngươi mà không ăn hết, ông đây đánh chết ngươi.



Thời Sênh đi ra ngoài mua một chén cháo, cầm vào phòng bếp, đổ hết muối vào bên trong.



Thời Sênh bưng cháo đi vào, cười tủm tỉm nói: "Nhân lúc còn nóng thì ăn đi."



Tạ Ngôn bởi vì chột dạ nên không dám đối diện Thời Sênh, cho nên hắn cũng không nhìn thấy ác ý trên mặt cô.



Hắn múc một thìa cháo nhét vào miệng, giây tiếp theo liền phun ra, mặn chát đầu lưỡi.



"Làm sao vậy? Không thể ăn?"



"Tiểu Y..." Em cho bao nhiêu muối vậy.



"Em bỏ đường cho anh đó." Thời Sênh cầm chén bưng lại, mặt mang ý cười yếu ớt, múc một thìa đút qua, "Sinh bệnh không thể ăn thứ khác, anh ăn tạm thứ này đi."



Thời Sênh đút rất thô lỗ. Phía dưới Tạ Ngôn quá đau, cũng chưa mặc quần nên hắn không dám có động tác quá lớn, sợ bị Thời Sênh nhìn đến cảnh tượng dưới chăn. Vì vậy, Tạ Ngôn bị đút đầy một miệng, toàn là cháo khó nuốt.



Toàn bộ quá trình Thời Sênh đều cười giống như thật sự không biết bên trong cháo chính là muối.



Tạ Ngôn ăn xong một chén cháo, miệng đều chết lặng.



"Vậy anh nghỉ ngơi đi, ngày mai em lại nấu cháo cho anh."



Tạ Ngôn trừng lớn mắt, lắc đầu, hắn không muốn ăn cháo.



Nhưng mà Thời Sênh cũng kệ hắn, bưng bát rời đi.