Boss Là Nữ Phụ

Chương 776 : Tổng biên thích đào hố (23)

Ngày đăng: 22:24 28/04/20


Thời Sênh trở lại tiểu khu thì đã sắp mười một giờ, tiểu khu im ắng, nhìn không một bóng người.



Thời Sênh dừng xe, xuyên qua khu trồng cây xanh. Trong bóng đêm, tựa hồ có tiếng bước chân chồng lên tiếng bước chân của cô.



Thời Sênh làm như không phát hiện ra, không nhanh không chậm đi về phía trước.



"Không được nhúc nhích."



Thắt lưng Thời Sênh bị cái gì đó cứng rắn đặt vào, giọng nói khàn khàn từ phía sau truyền đến.



"Đem tiền, thẻ ngân hàng, di động trên người đều giao ra đây." Đối phương tựa hồ đã làm rất nhiều lần, khẩu khí rất thành thục.



"Nhanh lên." Một bóng người chuyển tới trước mặt Thời Sênh, nhưng mà thứ để sau lưng cô cũng không biến mất, hai người.



"Cướp bóc mà dám tới cướp của ông đây, lá gan rất lớn." Nói xong, Thời Sênh nhấc chân đá ra phía sau, đối phương không phòng bị, bị đạp vào chân, thân mình lui lại sau vài bước ra sau.



Một người khác thấy vậy, lập tức tấn công Thời Sênh.



Thời Sênh lấy thiết kiếm ra, bổ về phía một người, thiết kiếm dán trên đầu hắn, lạnh buốt từ đỉnh đầu tiến vào thân thể.



Thân mình hắn như là bị nhấn nút tạm dừng, mất đi khống chế thân thể, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô gái trước mặt đá tới một cước.



Thời Sênh đánh cho hai người này lăn lộn trên mặt đất, sau đó đứng lên, một chân dẫm lên lưng người kia, "Đến, nói xem, ai sai các ngươi tới?"



"Ôi bà cô trẻ ơi, anh em chúng tôi chỉ thiếu chút tiền tiêu. Cô đại nhân có đại lượng tha cho chúng tôi, về sau chúng tôi cũng không dám nữa."



Tên cướp Giáp lập tức khóc cầu xin tha thứ.



Tên cướp Ất phụ họa, "Nữ hiệp, chúng tôi không dám nữa."



"Các người chỉ muốn cướp tiền thôi sao?" Thời Sênh dùng thiết kiếm chỉ lên mặt tên cướp Giáp, ngữ điệu cổ quái hỏi.



"Đúng đúng đúng, chúng tôi đáng chết, không nên cướp tiền của cô. Chúng tôi cũng không dám nữa." Tên cướp Giáp lập tức gật đầu.



"Đánh rắm!" Thời Sênh quát lớn một tiếng.



Tên cướp Giáp cùng tên cướp Ất đều nhảy dựng, ngơ ngác nhìn Thời Sênh.



"Các người theo tôi từ lúc tan tầm, từ công ty đi ra liền đi theo tôi, trong lúc đó còn muốn lái xe đâm tôi, tưởng ông đây mắt mù sao?"




Trước khi đi, còn không quên uy hiếp, "Có bản lĩnh thì anh tố cáo đi, để xem anh thảm hay là tôi thảm."



Cô đánh người cùng lắm thì bồi thường tiền, Nhiếp Thành thuê người giết người, chuyện đó không phải bồi thường tiền là xong chuyện.



Thời Sênh thổi thổi tóc trên chắn tầm mắt trên trán, kéo thiết kiếm đi ra ngoài.



Mở cửa.



Ngoài cửa, trợ lý vẻ mặt trắng bệch nhìn cô, màn hình di động vừa lúc nhảy ra giao diện bấm gọi 110.



Thời Sênh đưa tay giúp cô ta ngắt kết nối, cười một cách ác ý rồi nghênh ngang rời đi.



...



Thời Sênh trở lại ban biên tập như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nên làm gì thì làm đó.



Chuyện cô đánh Nhiếp Thành, qua hơn nửa buổi sáng cũng không có động tĩnh gì.



Trên tay cô có chứng cớ, Nhiếp Thành dám báo án mới lạ.



"Ting ting..."



Dư xá: Tan tầm, ăn cơm.



Thân mình Thời Sênh ngồi thẳng dậy, xem đi xem lại tin nhắn kia một lúc, xác định không phải hoa mắt, đánh chữ cực nhanh.



Tổ tông: Thư tổng biên hẹn tôi đấy à?



Dư xá: Ừm.



Tổ tông: Anh đồng ý cùng tôi ở bên nhau?



Dư xá: Thử một lần, không thích hợp, chúng ta chia tay trong vui vẻ.



Thời Sênh lập tức đứng lên, động tác quá lớn làm đồ vật trên bàn rơi hết xuống đất. Mọi người trong ban biên tập đều nhìn lại phía cô.



Làm sao thế? Hết kinh ngạc lúc lại hét lên, thật sự dọa người.