Boss Là Nữ Phụ
Chương 785 : Tổng biên thích đào hố (32)
Ngày đăng: 22:24 28/04/20
Tạ Ngôn đương nhiên thua kiện. Người người trên mạng lên tiếng mắng chửi hắn. Số điện thoại của hắn không biết bị ai tung ra, mỗi ngày đều có người gửi tin nhắn đến chửi bới hắn.
Gần đây Nhiếp Thành cũng rất ít trở về, Tạ Ngôn muốn tìm người an ủi mình đều không được.
Hắn gọi điện thoại cho Nhiếp Thành, Nhiếp Thành đều lấy lý do bận bịu, bảo Tạ Ngôn đợi ở nhà, chờ qua một thời gian ngắn, tiếng gió qua đi thì tốt rồi.
Tạ Ngôn không có chỗ phát tiết, chỉ có thể ở trên mạng tìm người nói chuyện phiếm, những người xa lạ khiến hắn có thể tùy ý chửi bậy, mắng mỏ.
Gần đây Tạ Ngôn và một người rất hay trò chuyện, đối phương không chỉ hỏi han ân cần hắn mà còn luôn lắng nghe hắn nói chuyện.
Một người đang lúc hoang mang trống rỗng, rất dễ dàng bị lung lay.
Có người này, Tạ Ngôn liền không thèm để ý tới Nhiếp Thành nữa.
Khi người kia đưa ra lời đề nghị muốn nói chuyện qua video, Tạ Ngôn chần chừ một hồi cũng liền đồng ý.
Đối phương là một người đàn ông rất đẹp trai, nói chuyện khá hài hước, rất biết săn sóc, hỏi han. Sau khi biết bọn họ ở cùng một thành phố, mỗi ngày người đó đều sẽ thuê người tới tặng đồ cho hắn.
Tạ Ngôn không biết mình đã thân thiết với người đàn ông này từ lúc nào, hắn quên luôn đau khổ của những ngày qua, quên luôn cả Nhiếp Thành.
Đến khi người đàn ông kia đề nghị chat sex qua video, Tạ Ngôn cũng đồng ý luôn. Đã lâu rồi hắn không gặp Nhiếp Thành, hắn muốn được an ủi bằng thân thể.
Cho nên, sau khi cùng nhau chat sex vài lần, Tạ Ngôn liền đưa ra lời đề nghị gặp mặt ở trong thực tế.
Người đàn ông vui vẻ đồng ý, sau khi gặp mặt, tự nhiên xảy ra tình tiết không thể miêu tả, Tạ Ngôn bắt đầu thường xuyên lăn giường với gã này.
Thế nhưng, mối quan hệ này chỉ giằng co chừng một tháng, người đàn ông đã có bạn gái, hắn ta chẳng qua là muốn tìm kiếm kích thích mà thôi. Lúc hai người đang lăn lộn với nhau, bị bạn gái người đàn ông đó bắt được, Tạ Ngôn bị dạy dỗ một trận, gã kia một tiếng cũng không dám nói.
Tiền của gã kia đều do bạn gái cho, cho nên hắn không dám trở mặt với bạn gái. Khi bạn gái hắn yêu cầu hắn và Tạ Ngôn đoạn tuyệt quan hệ, hắn cũng không dám không nghe theo.
Tạ Ngôn mang một thân đầy thương tích về nhà, phát hiện Nhiếp Thành hồi lâu không trở về đang ngồi trong phòng khách.
Tạ Ngôn cảm thấy chột dạ, không dám nhìn thẳng Nhiếp Thành, nhỏ giọng gọi một tiếng, "Nhiếp Thành..."
...
"Này, tiểu Tân Y, em có thấy Trần Lục không?"
Lúc Thời Sênh nhận được điện thoại Trình Minh, cô đang cùng một tác giả thảo luận thế nào để viết cho tác phẩm thêm hoàn mỹ.
"Không." Thời Sênh dùng vai kẹp lấy điện thoại, tay thì tiếp tục chat với tác giả, "Xảy ra chuyện gì?"
Bên kia Trình Minh tỏ ra cấp bách, còn có tiếng gió thổi gào thét và tiếng xe hỗn loạn, "Đêm qua, Trần Lục gọi điện thoại cho tôi, nói ở trường học có việc, bảo tôi đừng đi đón cậu ấy. Sáng sớm hôm nay tôi gọi điện thoại cho cậu ấy, bạn cậu ấy nói điện thoại cậu ấy bị rơi. Tôi tới trường học tìm nhưng không thấy người đâu, tôi hỏi đồng nghiệp thì chẳng ai thấy qua cậu ấy cả."
Trình Minh lấy hơi, "Những nơi cậu ấy thường đi tôi cũng đã tìm, cũng không có, cô giúp tôi hỏi Thư Tuyệt một chút, có tin tức gì làm phiền cô gọi điện thoại cho tôi."
"Ừm."
Trình Minh cúp điện thoại, Thời Sênh mặt nhăn mày nhíu một cách kỳ quái, đứng dậy đi vào phòng làm việc Thư Tuyệt.
Trợ lý hiện tại đã quen với vị tổng biên phu nhân tương lai này, trực tiếp để cho cô đi vào.
Thư Tuyệt hình như đang chuẩn bị ra ngoài, Thời Sênh đẩy cửa đi vào liền đâm thẳng vào hắn.
"Đi đâu thế?" Thời Sênh kỳ quái liếc hắn một cái.
Thư Tuyệt giơ tay lên chỉ vào đồng hồ đeo tay, "Ăn cơm thôi phu nhân, không phải em tới tìm anh đi ăn cơm à?"
Thời Sênh nhìn thời gian, "Vừa rồi Trình Minh gọi điện thoại hỏi em có thấy Trần Lục không, hình như không thấy Trần Lục."
"Không thấy?"
Thời Sênh gật đầu, "Trình Minh tìm thật nhiều chỗ cũng không thấy cậu ta, điện thoại của cậu ta cũng không ở trên người."
Thời Sênh theo thói quen sẽ nghĩ tới chiều hướng có hại, cái này mẹ kiếp nếu không phải là bị người bắt cóc, thì là bị người...